ĐĂNG NHẬP THÀNH VIÊN

BÀI VIẾT HAY

Động Phong Nha Kẻ Bàng

Hang Sơn Đoòng muôn màu











Phần 4: Hộp thư kết nối hồn thơ

Đăng lúc: Thứ ba - 08/01/2013 05:36 - Người đăng bài viết: nguoiquyhau

I HỒN THƠ 4

co gai bun

“NGƯỜI TÌNH CŨ” KẾT NỐI VỚI ANH "SÓI" !

   Em xin lỗi bà con, xin lỗi  mọi người, xin lỗi anh "Sói", em xin chen ngang!

   Em đã đọc trang web langquyhau.com.vn, đọc mục kết nối hồn thơ. Thật sự em đã xúc động nhiều lắm, nhiều lần em cứ đọc mà cứ nghĩ là có phải anh đấy không? Anh "Sói"…đó phải không? Anh "Sói" ơi! Nếu phải là anh…thì em rất xin lỗi, thật lòng xin lỗi, ngàn lần xin lỗi! Em đã sai nhiều quá anh ạ!.

   Nếu như em hiểu được như bây giờ, thì đã khác. Sao không ai chỉ cho em con đường đúng để đi… Bố mẹ đâu? Anh em đâu? Bạn bè đâu? Hay là họ đã xúi bậy em, hay là em đã nghĩ sai, hiểu sai..? Qua bao nhiêu mất mát, khổ đau, em mới hiểu được, một điều thật đơn giản trong tay mình, trong nhà mình, nằm ngay cạnh bên mình. Anh ơi! Em khổ lắm, cứ khóc hoài, chẳng có đêm nào em ngủ yên được đâu. Nước mắt cứ chảy ra hoài, thương con, giận mình, nhớ… những kỷ niệm vui vẻ đoàn tụ của gia đình. Ôi! Em không còn gì cả, mất hết, mất hết..! Trắng tay lại hoàn tay trắng, em đã nghe theo ai? Những lời góp ý bong đùa hay là ác ý? Hay vì những cám dỗ vật chất và sự kiêu căng quá  mức, quá lớn. Giờ đây em phải trả giá với tội lỗi mất cả tình lẫn tiền. Em không biết làm gì cả! Mọi sự nói ra là đã quá muộn màng.

   Hơn bốn năm qua em đã làm gì, làm gì thế? Em không hiểu, em không biết..? Thật tệ bạc với anh và con, có người Mẹ nào như thế không? Có người vợ nào lại thế không? Rồi sau này con nó lớn lên, nó sẽ nghĩ và hiểu gì về mẹ nó? Cứ nghĩ thế, là em không chịu nổi.. Sao em lại tồi tệ ghê gớm thế?

   Xưa anh hay nói với em: “Làm người thì phải tự hiểu mình, đừng làm theo người ta nói. Những mối quan hệ… đó là sự dối trá lừa đảo…” Thế mà em không tin..! Anh đã nói hết với em những gì sẽ và sắp xảy ra. Vậy mà sao em ngốc thế, lại bỏ anh, bỏ con ra đi để tự khẳng định mình. Khẳng định thứ gì mà không hề rõ..!

   Qua hơn bốn năm quan hệ với nhiều hạng người, tình cảm với một số người. Em mới hiểu ra rằng: chỉ có anh là một người chồng xứng đáng, một người Bố tốt nhất của các con. Ôi! Trời đất ơi! Sao đến tận bây giờ em mới hiểu, tại sao? Tại sao? Nhiều khi em nghĩ không khéo mình chết đi cho rồi. Không bị áp bức như “em mới ra tù” nhưng còn khổ hơn..! Khổ hơn, thật quá tệ, đáng trách ngàn lần. Sao anh không mắng chửi em đi, không la lên thật to, thật lớn! Em có tội mà! Sao anh cứ lặng im…không hề nói gì, em cố mong anh chửi..! Để em vơi bớt đi được phần nào nỗi buồn tội lỗi, thế mà anh chẳng làm được? Một người như anh…thì chắc không ai lay chuyển được gì. Em cũng nghĩ và hiểu như vậy, nên lại càng thêm buồn, càng phải khổ đau. Em đáng phải tội thế mà!

   Anh "Sói" ạ! Em không biết nói gì hơn. Cầm bút viết cho anh, mà nước mắt cứ nhạt nhòa ướt đẫm cả ba trang giấy, bốn năm lần em phải lấy giấy thấm đi, làm cho khô dần những giọt nước mắt tội lỗi (mà anh gọi là nước mắt cá sấu). Em có tội, em không đổ lỗi cho hoàn cảnh, em không đổ lỗi cho anh: vì nóng tính, vì anh không hợp với em…v.v và v.v. Em biết lỗi rồi, nên mong anh tha thứ cho em và mong các con tha thứ cho người Mẹ đã bỏ con này.

   Em không viết gì thêm được nữa, vì quá nghẹn ngào xúc động, ân hận và tiếc nuối… Tạm biệt anh và hai con đáng yêu của Mẹ!

CHUỐI RỤNG

Em như buồng chuối chín cây

Mẹ già cứ chóng, trật trầy gió đưa

Gió đưa, đưa nữa lắc lư

Mẹ già cứ chóng, bây chừ làm sao?

Gió đưa chuối rụng bờ ao

Mẹ già nhặt được, quả nào chín đây

Quả chín, chuột đã bu đầy

Còn lại nải út, phơi thây cuối cùng

Mẹ ơi! Chuối rụng lung tung

Con không biết được, cuối cùng tại sao?

chuoi1

 Em “người tình cũ”

04/11/2012

 

NHÍM XÙ KẾT NỐI VỚI MẠ !

cogaibuon1

Mạ kính yêu của con!

        Con được đọc những lời tâm sự của Mạ cũng đã  khá lâu, vậy mà đến bây giờ con mới trải lòng cùng Mạ được. Thời gian vừa rồi con cứ như hoảng loạn không biết phải nói với Mạ như thế nào cho phải, hơn nữa con cũng có việc riêng Mạ à.

        Mạ ơi! Con cảm ơn những tình cảm mà Mạ đã giành cho “Nhím” con, thật sự con rất xúc động, nuối tiếc vì điều đó. Con xin lỗi Mạ, xin lỗi anh “Sói” vì phải chuyển nơi công tác mà không nói với ai một tiếng, con thành thật xin lỗi. Nhưng Mạ ơi, đâu phải là con không muốn tạm biệt mọi người trước khi đi, con đi một cách âm thầm như kẻ chạy trốn, vậy là có lí do.

        Mạ yêu quý! Con vô cùng trân trọng về những lời Mạ đã bày vẽ cho con. Con rất vui vì Mạ luôn muốn vun vén cho “anh Sói” và con. Nhưng con rất buồn lại phải xin lỗi Mạ, con đã phụ lòng Mạ rồi, không phải vì con vô tình, không phải là con muốn, quay lưng với duyên số đâu. Con buồn và trách cuộc đời, trách cái duyên mà ông trời mang đến cho chúng con. Tại sao không cho chúng con gặp nhau sớm hơn, khoảng 2 năm trước chẳng hạn, như  thế thì có phải tốt hơn không, tại sao hở ông trời ??? Tại sao lại để chúng con gặp nhau trong hoàn cảnh bây giờ, sao lại phải thử thách khắc nghiệt với chúng con, khi mọi sự đã muộn màng, sao con lại phải nắm lấy tay anh ấy, chưa chặt thì đã vội tuột mất. Khi mà tất cả đời con đều đã được quyết định trước đó. Cuộc đời sao vẫn có lắm trái ngang như thế với con, để có lần con đã phạm sai lầm. Mạ ơi! anh ấy hỏi con, hiện nay em có người yêu chưa, con đã lở miệng nói ra là chưa có, sao ai xui khiến con nói vậy, thật đáng trách..! Lỗi lầm này một phần là do ở con. Con có làm điều gì sai trái không Mạ ơi..? Con không muốn, ngàn vạn lần không muốn… Nhưng bây giờ con biết làm gì đây, con phải chấp nhận quyết định mà khi buồn, khi thiếu sự bám víu, thiếu một chổ dựa tình cảm, con đã vội tin vào số phận. Không hề yêu mà chỉ thấy được, là con đã cho xong. Ôi! Mạ ơi! Không biết có phải là sai lầm nữa không ? Thôi! Cuộc đời của con đã là như thế, chính con đã chọn nó, chính con chứ không ai khác, cũng như số phận đã định, vì vậy bây giờ con đành chấp nhận,chẳng có quyền than trách ai cả.

        Con biết anh ấy là người tốt, rất tốt. Người con gái nào được ở bên anh ấy thì ắt sẽ rất hạnh phúc. Con biết anh ấy là một người giỏi giang, rất giỏi. con biết anh ấy là một người luôn hướng đến những điều thiện. Con biết anh ấy là một người tuy nóng tính, thẳng thắn nhưng chân thật… con biết và con biết…biết rất nhiều về anh ấy. Càng biết thì con càng buồn thêm, đến lúc không chịu nổi, nước mắt con cứ rơm rớm trào ra vì thương nhớ anh ấy, khó mà quên lắm Mạ ơi!

        Mạ ạ! Là một cô giáo, nhưng con cũng không thể hiểu được lòng con bây giờ nữa. Lúc nào lí trí của con cũng lên tiếng rằng chỉ được xem anh ấy như một người anh trai, nhưng có lúc lí trí của con ngủ quên vì mệt mỏi, thì trái tim con lại lên tiếng, con lại thấy mong anh ấy, lại muốn nhắn tin cho vơi bớt nỗi nhớ và chọc ghẹo để được bữa cười ôm bụng. Anh ấy rất vui tính lại tếu lâm, nên đã làm cho con bao lần gục ngã vì nhơ nhớ… với nụ cười tủm tỉm..! Nhớ thầm một mình, dù luôn miệng gọi anh ấy là anh trai, mà trong lòng con lại không muốn như thế. Con thật sự không hiểu được mình. Trước đây con là một đứa con gái luôn hành động theo cảm tính, nghĩ gì là làm nấy, nếu lỡ làm cho người ta buồn, thì con lại thấy hối hận. Nhưng khi quen “anh Sói”, con nghĩ là đã thay đổi được nhiều việc, anh ấy chắc sẻ vui khi biết con đã tiến bộ nhiều hơn trước Mạ à, tại vì con luôn cố gắng, lắng nghe và che giấu cảm xúc khi sửa lỗi. Con có thể luôn vui cười, luôn trêu chọc anh ấy cho vơi  đi nỗi buồn, nhưng trong lòng con sẵn có một ngọn lữa cảm xúc khác đang cháy âm ỉ. Con không muốn nói ra những gì con đang suy nghĩ, vì con biết “anh Sói” sẻ rất buồn khi nghe những chuyện này. Mạ ơi, xin đừng vội trách con, vì hoàn cảnh con, vì người yêu, người chồng sắp cưới của con là một người lính, mà là lính ở biên giới xa xôi, tận ngoài biển đảo cơ. Anh lính đó rất hiền và thật thà, hơi chậm một chút, nhưng có niềm tin, đôi mắt anh ấy rất sáng, thay cho cái miệng biết nói. Bởi lẽ anh ấy không biết ngọt ngào, ít khi để ý đến tâm lý và sự tế nhị quan tâm… hay thơ ca như anh… con của Mạ. Thường thì một tháng chúng con được gặp nhau một lần, nên thiếu thời gian, khó nói được gì nhiều với nhau. Vì vậy thật khó hiểu anh ấy sẻ thế nào, mà anh ấy cũng không thể hiểu hết con được. Mạ ạ! Giáo viên mà lấy bộ đội thì “đẹp đôi” vì cả hai đều nghèo! Có sao không Mạ? Chuyện tình của con là thế đó, Mạ đã biết được bí mật của con rồi, thì Mạ sẻ hiểu và cảm thông cho đứa con gái quá hư… này.

        Mạ nói là “anh Sói” hay buồn vu vơ với nắng với gió. Con biết điều đó chứ. Thế mà có lúc con cứ sơ ý, hay là con bị quen như vậy, nên đã làm anh con buồn. Có những khi con nghĩ nếu bây giờ, con cứ để cho trái tim con lên tiếng thì mọi chuyện sẽ ra sao? Con không thể tưởng tượng được chuyện gì sẻ xảy ra, chắc rằng con sẻ không đủ can đảm để đối diện với điều đó. Thôi thì cứ như bây giờ có lẽ tốt hơn! Cũng như Mạ nói “cái gì mà chả phải đau một lần” con phải chịu đau lần này thôi Mạ à.

        Mạ bảo con và “anh Sói” có duyên. Vâng! Con xin thừa nhận điều đó. Con đã từng nghe nói người ta gặp nhau là vì cái duyên và đến với nhau là nhờ cái phận cái số. Mạ ơi, có lẽ con và “anh Sói” chỉ có duyên mà không có phận. Tình cảm của con, dù cho con có nói ra hay không chăng nữa thì con vẫn biết chắc chắn một điều rằng, chúng con sẽ mãi mãi không bao giờ đến được với nhau. Con đã nói giá như ông trời cho con và anh ấy gặp nhau sớm hơn thì đã khác. Mạ yêu, không phải tự nhiên mà con nghĩ như vậy đâu, con có nỗi khổ của riêng con, con không thể nói ra hết được.

        Mạ ơi, thế là giữa con và anh ấy cứ nên duy trì mối quan hệ (anh trai, em gái) như hiện tại thì sẽ tốt hơn cho cả hai phải không? Con chỉ mong như thế thôi, bởi vậy mà Mạ đừng làm cái đuôi đi theo anh ấy để “ đuổi ruồi” cho con nữa nha Mạ. Mạ hãy để cho anh ấy đi tìm một nửa trái tim còn lại, anh ấy xứng đáng được hưởng một cuộc sống tốt đẹp mà. Con sẻ luôn mong muốn và cầu chúc cho anh ấy luôn được hạnh phúc, vì con vẫn là em gái của “anh Sói”, là con gái của Mạ !!!!!!!!!!!!!!
Con dừng ở đây thôi Mạ nhé. Con kính chào Mạ!

        Kính mong thư Mạ!

 Nhím xù của Mạ.

VT, 08/11/2012

   

“SÓI” ANH KẾT NỐI VỚI “NHÍM XÙ”

b i

   Em “Nhím” ơi! Bài thơ dấu chấm than!!!!! Đã về hiện thực, linh cảm của một người lính đã cho anh biết, cái ngày mất em đang đến gần. Và hôm nay không còn nghi ngờ gì nữa, sự thật đớn đau đã rõ ràng. “Sói” anh chỉ còn lại một mớ bong bóng xà phòng xì xẹp tan dần, mọi ý nghĩ tốt đẹp và cả những giấc mơ huyền thoại về em, đã trôi đi như nước lũ tràn về. Anh biết làm gì đây? Một người lính già không thể dành phần thắng, hoặc loại bỏ đi người lính trẻ, để chiếm được em. Vì hai người lính đã từng là đồng đội của nhau, đã từng có những năm tháng xa nhà, xa quê hương. Đã từng có những mất mát và cô đơn…Trong những  ngày đêm rừng rú giá lạnh ấy, biên cương ấy, hải đảo ấy…!

   Nghẹn ngào quá, “Sói” anh chẳng biết nói gì hơn, nói gì thêm nữa đây… hỡi “Nhím” ơi ! Anh chỉ biết thổ lộ… phần còn lại qua bài thơ sau :

 SAO EM NỠ ĐÀNH!

Đang yêu đang thắm duyên tình
Đang mơ vào mộng, giật mình chuyển qua
Em ơi! tình đẹp rứa mà
Dằn lòng đem chặt, chia ra hai phần

Ruột lòng, đau thắt từng phân
Mùa xuân như xé, chuyển dần vào đông
Em ơi! em có biết không…?
Tuyết tình phủ kín, nỗi lòng lạnh đau !

Duyên tình có trước mất sau
Muốn chuyển ngược lại, quay mau qua mùa…
Để cây khế đỏ, không chua
Bôi vôi, trầu lại ăn vừa với cau

Tình chi…đen luốc một màu
Em thêm tí nữa, nát nhàu như tương
Tình đâu mà rối rắm…vương
Trách em sao phải tìm đường thoái lui

Biết cái ngày ấy…không vui
Sao em lại nỡ, cho tui ngập buồn..?
Biết thế sao không chạy luôn
Từ khi mới gặp là chuồn đi ngay!!!

*** 

MẠ CŨNG BUỒN LẮM...!



“MÍT EM” KẾT NỐI ! 
  
   Anh "Sói" chị "Nhím" ơi! Sao lại phải thế ? Hai người có tội tình chi mô mà buồn tệ rứa! Cuộc tình như bầu sữa mới vắt chưa uống, sao vội để cạn kiệt hết bầu, hay còn tắc nghẽn ở mô? Không biết em nên buồn hay nên vui..? Nhưng thật khó hiểu chi lạ rứa. Mít là dân “bụi bặm” thì cứ nói thẳng thui, chớ nỏ biết ngọn ngành mô tê…Vậy nên em chia sẻ với hai người bài thơ "Mít" mới viết hôm qua :

 

SỰ CỐ QUẢ BOM !

Cuộc tình như một quả bom!

Chưa kích đã nổ, tối om một vùng

Yêu gì cứ nhảy lung tung

Thương rồi bỏ chạy, như khùng dạo chơi

Tình như cuộn tóc rối bời

Vui thì tháo gỡ, buồn đời bỏ đi

Người ơi! "Mít" nỏ hiểu chi

Em đây chưa được, chút gì của anh

Thương rồi mủ mít còn xanh

Ghét rồi mít đỏ! biến thành của rơi

Anh nhặt đi hỡi "Sói" ơi!

Chúng mình muốn có, một trời đầy sao

Ngày nào em cũng ước ao

Được cầm tay "Sói", ngã vào lòng anh

Tuy rằng tuổi chẳng còn xuân

Nhưng tình em đẹp, như cành trăng non

Bao đêm thao thức mỏi mòn

Dõi theo tình cảm, "Sói" còn yêu ai…

Hôm nay "Mít" cắt… thở dài

Không còn hồi hộp, nghĩ ai với chàng

Hẹn anh tới mùa xuân sang

Còn ba tháng nữa là Nàng xe duyên..!!!!!

                                          ***

  


Thương anh lắm "Sói" à, buồn thay cho chị "Nhím" của tui…! Anh Bộ đội gì ơi! Cố lên nhé ! chị "Nhím" mới lạc đường, đang trở về bến hẹn cũ…Đón lấy chị ấy nghe, ôm cho chặt vào! Đừng để lạc đạn nữa.

"Mít" của anh.

09/11/2012 

 

"ANH SÓI" ƠI, "EM NHÍM" ĐÂY !

Nhận được tin anh, em buồn quá, không biết nói gì với anh nữa. Cứ nghĩ đến anh là nước mắt lại trào ra. Chúng mình ít có dịp để gặp nhau lâu, toàn là quen và hiểu nhau qua tin nhắn, mà sao khó quên khó xa cách đến vậy hở anh? Cứ như kiếp trước duyên nợ đã thành, bây giờ gặp lại, em anh hợp hòa. Cứ như “Định mệnh” thế là:

         ĐỊNH MỆNH..!

Biển giận buồn, hay biết
Thả tình em mù khơi
Chiều biển xanh biêng biếc
Đưa em ra ngắm trời

Biển nói gì anh hỡi
Thổn thức không thành lời
Trời xanh nhuộm biểc xanh
Để nhớ anh vời vợi

Sau những chuyện không thành
Em buồn không mong đợi
Tới duyên ngộ gặp anh
Kết thành đôi tình mới

Duyên tình không tội lổi
Sao lòng em bối rối
Trốn chạy anh mất rồi
Trao ánh mắt ở lại

Để từ đó nhớ dài…
Đêm mang về mớ ngủ
Em trót nói… yêu anh
Trái tim không tự chủ

Đêm từng đêm mơ hoài
Dày vò em giấc ngủ
Làm khổ em thương ai
Con tim khôn khờ dại !

Làm sao, phải làm sao
Anh hãy nói đi nào ?
Bởi em không chịu nổi
Khi tình đã trót trao

Biết thế, ngày anh vào…
Em không cười e thẹn
Không bẻn lẻn quên chào
Không thèm cho buổi hẹn

Biết thế ngày ấy…quen
Anh đừng đến gần em
Đừng gieo thêm hạt nhớ
Rãi mọc đầy trong mơ…

Cứ thế…rồi em chờ
Sao ông trời biết lỡ
Còn xúi mình quen nhau ?
Để đau chồng nổi đau

Nghẹn lòng như rau đắng
Lệ tuôn cứ rơi đầy
Làm sao cầm lòng đặng
Em biết mần răng đây ?

Xin ôm…cho “Sói” thấy
Trao hết cả về anh
Bông hoa chưa kịp nỡ
Ai đã bẻ gãy cành

Tiễn anh về gió lạnh
Xa “Sói” lòng quặn đau
Em quay về bên ấy…
Lệ… định mệnh lại rơi

Giông bão ùa kéo tới
Tim em nát tơi bời
Cắn lòng chia tay vậy
Buồn lắm hỡi anh ơi!

Thôi, thì đau anh nhé!
Nuốt cuộc tình vào trong
Nước mắt tràn dĩ vãng
Nổi buồn nữa còn không..?

“GẤU TRAI” KẾT NỐI VỚI EM “NHÍM XỊT”

      “Gấu trai” buồn! chào chị “Nhím”, hơi sợ..! chào “Nhím xịt”.. Xin lổi hai chị em nhà Nhím và mọi người. Hôm trước “Gấu trai” xạo cho vui, chứ không phải vậy mô. Bây chừ em mới nói thiệt, em chính là con nhà Bộ đội. Bởi Bố em cũng đi bộ đội hơn hai mươi năm, mới về hưu.

      Sự thật em cũng đẹp trai, cũng phong độ lắm, cũng đã học hết bậc đại học và cũng đang được cấp trên cho đi học Tiến sĩ, ở bên Đức ấy mà. Thế nhưng em đang chần chừ…Vì chưa bắt chuyện gắn kết, gặp mặt được em “Nhím xịt”! Lại thêm đợt này đơn vị có tiêu chuẩn cho sỹ quan “có tương lai”. Được cấp một căn hộ chung cư, giá hơn một tỷ chớ bộ (nếu có vợ )…Vì vậy nên “Gấu trai” tạm dừng để suy nghĩ. Biết đâu được cả nhà, cả vợ cả bằng Tiến sĩ thì sao..?

      Thế mà “Gấu trai nghĩ lại hơi sợ ! Xin lỗi mọi người, xin lỗi chị “Nhím xù”. Lý do là “Gấu trai” thấy chị “Nhím xù” yêu anh ‘Sói” đến vậy mà…phải chia tay…thì “Gấu trai” sợ quá, không biết “Nhím xịt”có học đòi…Chị “Nhím già” không nữa?Sợ quá, sợ quá thui!

       Gấu trai mới nghĩ ra: Tại sao duyên số thế nào mà “Gấu trai” gặp toàn là bộ đội và giáo viên. Nè thứ nhất là “anh Sói”, thứ hai là “Gấu trai”, thứ ba là anh lính nhà chị “Nhím xù”,  đều là bộ đội, luôn cả bố của Gấu trai nữa chứ. Còn giáo viên thì: Có chị "Vô hình", chị "mới ra tù", chị "Nhím xù", (không biết "Nhím xịt" là giáo…gì ? ) đó đó…Hay là gần ngày 20/11 rồi mọi người mới nhô mặt ra cho vui, qua ngày ấy, hết vui rồi mọi người còn ra nữa không ? Hay là biến biệt tăm luôn thì buồn lắm, “Gấu trai” biết tìm mô ra..? Vậy thôi, xin lỗi mọi người, “Gấu trai” xin tâm sự riêng với  “Nhím xịt” của tui chút đã.

       Em “Nhím nhỏ” ạ! Em “nhím con” ơi! Đừng có cố quay lưng lại, xịt vào người anh…Dù thế nào anh cũng đỡ được, Lính mà em ! Nhưng khó chịu lắm. Anh đang đến để thương em, chứ không phải để chiến đấu. Súng đạn anh luôn sẵn sàng, lau chùi bóng loáng, nhưng không phải để gây chiến tranh. Mà là để phòng bị khi chơi nhau, có là choãng ngay. Có nghĩa là em bắn tên (lông nhím ) chơi anh, thì anh có ngay vũ khí cấp tốc để bắn lại..đùng..đì đùng..đì đoàng..đoàng…đoàng..!   Cho em sợ, mà có khi cũng là cho em vui…Lính mà em !

       Anh cũng cứ thích kiểu người hay vui, hay.. xì tin như em (không biết có xì tin thật hay không, nếu lỡ.. “xì teo” thì sao? Eo ôi..!) Chắc là em hay cười, mà lại cười cái kiểu châm biếm.. xì tin! Rồi cũng chắc là hay nói lắm chuyện nữa, rồi lại hay cãi gân guốc, cãi cái kiểu.. xì tin! Và chắc là học đươc chị Nhím, lại cũng hay…buồn lơ đảng, nói trước quên sau, lại là cái kiểu “xì teo…” ! và…và…em có lây yêu cái kiểu “xì xọp” của chị em không? Hôm trước anh nhớ là em “rất”muốn sờ bụng anh…đó cũng là cách yêu đã là ..xì tin rồi, mà lại muốn kiểm tra để ăn khoai nướng, kiểu sờ củ ấy nữa… gọi là “xì xụp”…!

        Ha..ha..Là..ha..ha..!!!!! Lính mà em ! “Nhím xịt” ạ! Anh là Gấu trai sẻ cho em biết đây…Anh đã trở thành “Gấu đực” rồi đấy nha hãy coi chừng, đây nè:

Gấu trai tính rất thiệt thà

Cứ xin nói trước để mà liệu thân

Cuộc tình chưa trải một lần

Tình yêu, chưa đụng, tay chân buổi nào

Buồn thì Gấu cứ dòm sao

Như Bờm  dòm nắng, dòm ao cá mòi..!

Vui thì cởi áo ra coi

Lăn mình giữa nắng, thổi còi trẻ con

Ăn thì hết nước hết non

Chơi luôn tận đáy, hỏi còn thứ chi

Bởi vậy yêu rất là lì

Không cho cũng kéo, ngại gì Nhím ơi !

Em có chạy trốn lên trời

Tên lữa anh bắn, eo ôi! hạ liền

Anh mà đã yêu như điên..!

Là em không thoát, thôi miên cũng thừa

Biết rồi nói ấy… mà chừa

Nếu theo chị Nhím súng… đưa đám…liền !

                            ***

LÍNH MÀ EM…! Chào tạm biệt Nhím Xịt, chị Xù !

                          13/11/12



NHÍM XỊT KẾT NỐI VỚI GẤU TRAI

   Nhím Xịt đây, Em chào anh Gấu trai.

   Lâu quá rồi anh hè, anh có m.o.o.n.g tin em khoông vậy? Em xin lỗi anh, thời gian vừa qua em phải giúp chị Nhím phục vụ ngày nhà giáo 20/11. Nhiều việc quá, nên chưa thổ lộ cùng anh nỗi uẩn…khúc của em được. Với lại em cũng đang phải suy nghĩ về những chữ tình…anh nói đấy.

   Em hơi bất ngờ, vì anh Gấu đã nói dối em, nói dối mọi người… Sao lại phải làm thế anh hè? Em không hiểu chi mô. Là bộ đội thì có gì mà xấu hổ? Để anh lại giấu mọi người, sao Gấu anh không nói ra ngay từ ngày đầu, cho cả nhà cùng biết mà…Thật đáng ghét thiệt đó! Em là em buồn nè, em là em giận nè, em là em “ghét”..G..G.. ghét anh lắm đó. Vì cái tội choọc đúng chỗ em đau…Hic..! nhưng thôi, bỏ qua cho Gấu anh lần này nha. Mà anh ơi!  Vậy là anh chuẩn bị “xuất ngoại” đó hả, buồn nhỉ!!! Chao ôi, nghe chừng tương lai của anh sáng sủa ghê, tiền đồ đang mở ra trước mắt, thế mà sao anh không chịu quyết đi… Còn chần chờ gì nữa hả anh? À, em biết rồi, chắc anh Gấu nhà ta đang muốn, có cái chung cư hơn một tỷ đó phải không? Hihi! Nghe cũng thích hè, nhưng mà  khó thế…Muốn có nhà thì phải lấy vợ…mà vợ đẹp vợ ngoan, thì…tìm đâu ra bây giờ anh nhỉ ???!!! Rứa anh đã tìm được chị nào đẹp xinh, xì tin, xì teo…  Để ôm ấp sưởi ấm cho anh chưa ạ? E…Là có rồi hè. Chứ cao to, đẹp trai, rồi thì học hành dài đến thế, mà không có em nào mới lạ chứ. Lại thêm cái tài dẻo miệng, làm thơ…hay nữa chớ. Hihi..!

   Chao ôi, lại nói đến thơ anh nhỉ. Bài thơ của anh đã làm em buồn cười, nhột muốn chết…Cũng nỏ biết anh nói thật hay nói đùa, làm gì mà chưa hề gặp mặt, chưa tiếp xúc một lần, đã nói yêu luôn Nhím xịt em rồi…Em rung quá, cứ như là Gấu đen đang đứng bên cạnh…Sắp mò mẫm em vậy..! Nghe bộ anh yêu cũng mãnh liệt ghê hè! Nghĩ đến anh mà ngứa cả người em đây nè...! Mà anh ơi, yêu thì phải mượt mà nhẹ nhàng, lãng mạn tí tí một chút chứ. Anh cứ cứng như sắt, đưa súng ra dọa  thế thì, em sợ lắm, sợ lắm… Em biết anh là bộ đội rồi đó…Súng ống luôn sẵn sàng trong tay, chỉ cần có cơ hội là anh bóp cò luôn, cho ăn vài phát nổ đùng liền ! Cơ mà Nhím em là con gái, thì em cứ thích cái gì mềm mềm, ướt át cơ! Anh cứ đưa đồ chơi, móng vuốt ra dọa vậy…Là có ngày em chạy mất à. Anh lại còn lấy chị Nhím xù ra làm gương cho em nữa chứ, chao ôi, vừa buồn mà lại vừa tức, giận anh đấy. Chị Nhím xù nhà em cũng hay khổ tâm lắm đó, chị ấy mà đọc được bài viết của anh, cứ nhắc tới chị ấy, xấu một tí …Thể nào chị ấy cũng buồn, xị mặt xuống rồi cáu kỉnh, kêu la om sòm không chịu nổi, biết đâu lại ghen ghét luôn cả hai đứa mình ấy chứ. Lúc đó thì làm sao mà Nhím xịt em đây, được mái thoải tâm tình với anh như vầy nữa. Em mách nước cho anh vậy thôi, để lần sau anh biết đường mà tránh ổ gà ấy đi, chị Xù nhà em ghê lắm, chị ta mà xù lông lên thì ôi thôi…Xấu không tả hết được đâu !


 

   Thế anh nhé, em phải chia tay Gấu trai “mới nhớn”, em về đây, nói thêm tí nữa, thuận mồm em kể ra cái tật xấu của chị Nhím, rồi chị ấy xử em chết.

   Em chào “chú” bộ đội, em thích và nhơ nhớ anh rồi đó, “eo ơi..! bí mật nha”Anh có về Vũng Tàu thì rủ em đi chơi với nhé, em rất thích leo núi và trèo cây… “Người yêu…lính mà anh”! 

 Ghét quá, tặng anh bài thơ nì:

COI CHỪNG..!

Nhiều súng, nhiều đạn, quá ha !

Súng to, đạn nhỏ, hai ta có gì?

Anh ơi! bộ đội kiểu chi

Khi yêu cầm súng, ghét thì cầm dao

Em đây có tội gì nào..?

Súng anh đòi dí, nhằm vào chổ em

Chắc là cái ấy…đã quen

Lau chùi..mò mẩm..luyện rèn mỏi tay

Coi chừng, chưa tới cái ngày…

Em đòi tập bắn, rụng ngay phát đầu!

Khỏe thì…anh phải rèn lâu

Chứ run tay súng, bia đâu dám nhìn

Anh mà cái kiểu xì tin..!

Thì em lại thích, cứ tìm anh chơi

Anh là…lính gấu anh ơi!

Coi chừng anh phải, cầu trời xin em..?

 

&&& Nhím Xịt!

Ngày 22/11/2012

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
TÌM KIẾM


 Bấm vào đây để xem
LỊCH VẠN NIÊN

 

CÁC BÀI VIẾT TIÊU ĐIỂM

CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT

Thống kê

  • Đang truy cập: 1
  • Hôm nay: 701
  • Tháng hiện tại: 21879
  • Tổng lượt truy cập: 4196436

Thăm dò ý kiến

Bạn cảm thấy trang web của chúng tôi như thế nào?

Rất Tốt! Cung cấp thông tin hữu ích.

Tốt

Tạm được!

Chưa ổn!