ĐĂNG NHẬP THÀNH VIÊN

BÀI VIẾT HAY

Động Phong Nha Kẻ Bàng

Hang Sơn Đoòng muôn màu











Phần 1: Hộp thư kết nối hồn thơ(1,2,3,4,5,6-dành cho người đang yêu)

Đăng lúc: Thứ ba - 08/01/2013 05:41 - Người đăng bài viết: nguoiquyhau

love














    

    HỘP THƯ KẾT NỐI HỒN THƠ 

   Ban biên tập xin mời các bác, các chú, các cô, các bạn có nhu cầu kết nối  Hồn Thơ và kết nối tình cảm. Xin gởi bài và ý kiến, sở thích về ban biên tập. Địa chỉ: langquyhauvungtau@gmail.com. Ban biên tập sẽ thực hiện theo yêu cầu của đọc giả, kể cả nhịp cầu se duyên.

Rất hân hạnh được phục vụ quý đọc giả.

                                 Vũng tàu, ngày 06/10/2012      

Ban biên tập trang web

***

EM XIN THÔNG BÁO KẾT NỐI                    

   Gửi ban biên tập, thật lòng em chẳng biết gì về thơ và cũng chưa làm được bài thơ nào đọc nghe xuôi tai cả. Khi em đọc mấy bài thơ tình trong trang này, em thấy nó đáng yêu làm sao, hi hi..! chắc em phải yêu thử cho biết..! Em trân trọng sự trong trắng, tinh khiết. Nhưng lỡ dính buồn thì giải quyết thế nào ạ? Eo ôi !...Tác giả hãy hướng cho em một tình yêu, làm sao để đẹp như “chiếc lá” và hồn nhiên như “tình yêu con kiến” chứ đừng như “soi tranh” .
Em đang chuẩn bị yêu, nhưng tìm chưa có..! Nhờ trang này, nếu ai có bài thơ hay, hợp với em. Thì em sẽ chọn… mọi sự liên lạc với em, xin nhờ: Hộp thư kết nối hồn thơ .
Em tên: “Có mà không”..! Hãy tìm em..?

***

*KẾT NỐI VỚI EM “CÓ MÀ KHÔNG”
Anh đọc tin của em, anh nóng cả người, chắc em là một hồn thơ? Đang đi tìm đối tác phải không ? Thì anh đây, chính là anh đây..! Nhưng mà xin cho hỏi:

Em đẹp hay em gầy
Cao vừa hay cao thấp
Gầy mập hay gầy thon
Hỏi cái ấy… có còn…
Đưa vào thơ dọn cỗ…?

Hãy tìm anh ở địa chỉ này, anh chờ em 24/24 để mong mỏi một ngày được gặp mặt em ? Tay bắt mặt cười lộ mười cái răng , xin hãy đừng vội cắn anh.!

***



*KẾT NỐI VỚI ANH “CÓ RẤT THẬT”
CHÀO ANH “RẤT THẬT” !

Em đây ! Nghe anh hỏi mà ôm bụng cười nhột quá, lâu rồi không sờ xem nên không biết "cái ấy"còn hay mất..! Mà tại sao anh hỏi cái ấy để làm gì ? Còn xa lắm mà ! Làm sao anh với tới. Em thích anh lắm, vì anh còn mười cái răng ? Hai mươi sáu cái nữa ở đâu rồi anh hè…? Hay là chị ấy lấy làm kỷ niệm rồi anh nhỉ ?.Hi..hi..! Em nỏ biết anh mô, nên em sợ anh đưa “cái ấy” của em lên dọn cỗ trên thơ thì chết em..! Anh muốn biết em chứ gì? Em đây không cao không thấp, không mập không gầy, không xấu mà nỏ đẹp. Anh ạ! Mọi thứ của em đều đều thôi, còn cái ấy thì anh khỏi lo, có chi mô mà anh sợ rứa..! Để khi nào trăng tròn như bài thơ trong web, thì em sẽ cho anh thấy…đươc không anh ?
Chào anh “rất thật” nhé ! Em phải đi làm việc rồi, hẹn anh tối mai nghe anh .Mà anh nỏ nhớ em mô..! Nếu quên em sẽ cắn, anh hãy coi chừng …

Em “có mà không”

***


*KẾT NỐI VỚI EM “VÔ HÌNH”
Chào em “vô hình”! Anh sợ đau lắm, anh chưa muốn em cắn mô. Đi làm về có mệt không rứa em? Nếu có mệt thì nhớ đừng cằn nhằn với ai em nhé! (Nếu có anh cũng nỏ biết mô) Em ạ! Anh đã xuất hiện một cục gì trong ngực,cứ đập thùng thình mãi chắc phải đi khám bác sĩ gấp! Nghe em nói chờ ngày trăng tròn…Anh hồi hộp quá, cái cục ngực cứ đùng đùng đập nhanh lắm.
Không biết tới ngày trăng tròn còn lâu nữa không ? Mà đến ngày đó anh có bình thường hay là điên hóa thành người sói nữa…! Anh cứ đợi, mà đợi chờ thì khó chịu lắm em ạ.! Thời gian đợi chờ… cầu trời cho mọc lại hai mươi sáu cái răng. Để ngày trăng tròn hóa sói có đủ bộ, nhe răng ra dọa cho em sợ…!
Đêm về em có nghĩ gì về anh không? Để đêm mơ anh cứ đoán mò: Chắc là em cũng dữ lắm,vì lúc nào em cũng đòi cắn…Sau cái bề ngoài là một bể đời lắng đọng, em thâm thúy lắm, chắc có ngày anh cũng “chết” thôi!
Để chờ đợi ngày trăng rằm anh muốn tặng em bài thơ “Tiếng sét” :

 

MƠ MỘT TIẾNG SÉT +
Trong giấc mơ em hoàn toàn xa lạ
Ngắm kỷ rồi cứ mỏi mắt nhìn em
Thế rồi nghĩ rằng em đẹp lắm
Thế là mong đến một trăng rằm…

Và vội tính đến chuyện trăm năm
Rồi bỏ chạy, khi biết mình là sói…
Lúc vội vàng… tôi nghe em gọi
Hãy “sẵn lòng” bầy sói trong anh !

Một tiếng sét đánh sập thành cổ !
Mắt mờ nhòa anh chạy đi mô ?
Không thể trốn trong lưới tình lồ lộ
Anh bị bắt… Không thể sổng chuồng!!!


Hẹn em, đợi em, chờ em đến, để có ngày hóa sói !



KẾT NỐI VỚI ANH "CÓ THẬT"
Chào anh người sói, em vui quá..vui quá..! Bây giờ thì em đã hiểu anh là người có thật, anh làm thơ hay ghê! Làm em không thể ngồi yên được…hôm nay em bị mệt lắm. Nhưng đọc thơ anh viết thì hai cục trong ngực em cũng cứ nhảy múa tùm lum. Anh thật tếu…Em thích anh rồi đó (nhưng ít thôi đừng có lầm đó nghe). Này anh! Nếu mà anh hóa sói thật thì làm sao em chịu nổi? Trong thơ anh bảo:

“Lúc vội vàng tôi nghe em gọi
Hãy “sẵn lòng” bầy sói trong anh”

Thế nghĩa là anh muốn nói: em thích anh làm người sói thật, không phải chỉ một con mà là cả bầy!? Eo ôi…! em nỏ sợ mô ..hi..hii..thật tình em cứ nghĩ ý anh muốn nói là: mong anh khỏe như người sói để bảo vệ em, để bao bọc cho em, để thương… và chăm sóc cho em chứ gì? Nếu thế thì em cảm ơn anh nhiều lắm “ một tiếng sét đánh sập tim em” phần nào rồi đấy anh gì..ạ! cố lên nhé! Mà anh ơi! Em thấy bức tranh người sói mãnh liệt quá đầy khát vọng và hơi buồn nữa. Thật tội nghiệp, nếu trăng tròn mãi thì chết…mà chết cả em lẫn cả anh đó.
Em thấy người sói đứng trên một hố sâu, dưới đó toàn là cọc nhọn đâm thẳng lên, nguy hiểm quá. Anh thấy không? Có một cọc to đâm thẳng vào chổ ấy… Nếu trúng thì trời ơi! Em chết mất…! Người sói yêu ơi! Em không muốn như vậy đâu. Sợ thì em nhắc vậy thôi, chứ anh mà thích làm sói thì kệ anh, em nỏ biết.
Hẹn gặp anh "người sói" vào đêm trăng khuyết


Tin nhắn chen ngang:

Chào anh “người sói”,
Có phải anh là “người sói” không? Nếu đúng thì em tưởng tượng thơ anh mà ê ẩm hết cả người…hii…! Em đang cười đau cả ruột đây nè, mà còn rơm rớm nước gì đâu… ướt cả mắt môi em. Anh là "người sói" mà làm thơ như người thật, hồn nhiên thế. Em không biết bình luận ra sao. Nhưng nói chung là quyến rũ và lai láng quá, làm cho em nhột như kiến nổi, bò khắp người, chạy loạn xạ.
Sẽ mãi là em … của anh…“người sói” ạ.

2. Anh không phải là “người sói” thì có phải là tác giả bài thơ “tập bắn súng” không? Cứ đà này thì em chẳng làm ăn gì được cả… suốt ngày lo lên web để kiếm anh, say anh, say thơ rồi. Anh … gì ạ! Bài thơ “Soi tranh” anh viết cho người yêu “thật” khi chia tay phải không? Em đã đọc đi đọc lại nhiều lần, càng đọc thấy càng hay. Nhưng em muốn nếu có thể lúc nào anh đọc và ngâm thơ cho em nghe được không? Nhất là đoạn bốn câu đầu, mong gặp được anh và cảm ơn anh nhiều. Vì đã cho em niềm vui và nỗi nhớ.
Em từ ngày xưa.

3. Kết nối chen ngang:
Kính phục! kính phục! Chào anh, chào chị “có thật” và “vô hình”, em xin chen ngang, mong chị VH chia phần cho em tí xíu.
Xin lỗi chị VH, nói thật em rất thích anh CT, vì em mới chia tay người yêu (không xứng đáng). Bởi vậy đã yêu rồi, nên em mới hiểu người con trai phải là một người đàn ông! Anh CT đúng là một người đàn ông mà em cần, anh ấy như một cây cổ thụ, mạnh khỏe, giàu nghị lực, giàu tình cảm và còn lãng mạn thơ ca nữa chứ. Lại không sợ chết khi cái ấy… sắp đâm vào… chổ ấy. Anh ấy như quả núi trước mặt em. Em thích rồi đó, cho em ôm anh một chút nhé, hôn thêm một cái nữa, em thích người sói rồi, hi hi…

Chị VT ơi!
Ta có 2 chị em mà người sói chỉ có một, bây giờ phải làm sao? Em biết chị cũng thích “người sói” nhưng chưa nói ra hết đó thôi (biết đâu đã yêu rồi nữa là đằng khác) vì anh ấy" to" cao, có nội tâm... giỏi vậy mà…Nếu không chia được thì 2 chị em mình yêu chung được không (khó quá). Hai chị em mà yêu một người thì thật nan giải chị nhỉ! Hay là hai chị em mình oẳn tù tì đi, ai thắng thì được quyền tán gẫu để yêu, ai thua thì chỉ được “chen ngang”.
Tình thế lúc này thiệt là khó cho em, tính em đã thích thì cứ làm tới, em chẳng ngại đâu vì em nghĩ: nếu được yêu thì chỉ nên yêu một lần cho đúng, cho đã, cho thỏa mãn “nỗi yêu” là gì. Và nếm đúng vị ngọt mà ta thích, chứ cứ yêu 100 năm mà chẳng thấy mùi vị gì! Cảm giác nào cũng nỏ biết thì chán chết! Chị có thấy vậy không? Cứ như thời học sinh đi học mãi 12 năm mà học lực trung bình yếu , thì chẳng thà phấn đấu giật được một giải nhất, nhì trường, một lần cho đáng, đỡ bỏ phí ngần ấy năm mà chẳng được gì.
Chị ạ! Em đã yêu rồi, một lần mất rồi thì cũng buồn, nhưng buồn hơn là cuộc sống mình chẳng thấy có gì vui cả, suốt ngày làm làm, ăn ăn, học học, đâu có thời gian rảnh, mà rảnh rỗi thì làm gì? Đi yêu chăng? Em tìm mãi mà chưa thấy. Đến hôm nay may mắn bắt gặp được chàng sói trong thơ, chàng đã đánh thức con tim “non nớt” của em, phục hồi lại, đập mạnh lại, và có lẽ sẽ đứng thẳng lên, em mong là như thế.
Buồn thì tâm sự chen ngang giữa hai anh chị vậy thôi! Chứ em mong nỏ được gì! Mà chị suy nghĩ đi, chuẩn bị đi, em sẻ là đối thủ đáng buồn chen ngang của chị.
Tạm biệt anh chị “người sói”.

Kẻ chen ngang – Thanh hằng.



MÍT CHÍN CHEN NGANG:
Chào anh người sói “trẻ” (không biết anh ấy trẻ hay già khoảng bao nhiêu tuổi hè?) Em là người thứ tư đến chọc phá anh đây! Anh mới viết 2, 3 bài mà đâm ra ngon..!. Vì đã có mấy em liền thích chọc ghẹo (bằng người ta cả năm ấy chứ…)
Em cũng không khác gì mấy chị kia đâu; biết anh không có gì… chỉ là đùa giỡn thôi nhưng em vẫn mê cái cách anh nói, mê trang web nhờ có tếu lâm của anh.
Em xin giới thiệu em là “Mít”, em không được như “búp cau non” mới “nhớn” trong bài thơ “tản mạn…” đâu, mà chỉ là quả mít già (càng không phải đu đủ chín đâu) em không còn là“thân cau đứng thẳng, lá cành sum xuê” mà là thân cau mập, hơi cong, lá cành thưa thớt, vì mít sắp chin rồi…! Mà anh biết không Quả mít còn nguyên trên cây, vẫn tỏa mùi thơm, chưa có ai đóng cọc cả! Em lại thích cái cọc của anh cơ ,cái cọc trên hố mà anh đứng đó. Vì trông nó đáng yêu… và hùng dũng quá …! Ồ..!…hi hi… (nghĩ vậy mà không phải vậy đâu anh sói yêu nhé)! Em không còn non tơ, mềm mại như mọi người con trai đang tưởng tượng đâu, mà em cứ hay xù xì (mít gai mà). Nhưng được cái trời bù lại là vị ngọt và hương thơm nhẹ nhàng , lưu luyến lắm đó. Lại thêm múi mít dày to, mủ mít trắng tinh là sự trong trắng của người con gái đó anh ! Anh có thích Mít gai không? Thích thì đóng cọc đi, chứ không thì muộn đấy? Anh có nhớ bài thơ của thi sĩ Hồ Xuân Hương không:

Thân em như quả mít trên cây
Da nó xù xì, múi nó dày
Quân tử có thương thì đóng cọc
Đừng có mân mó nhựa ra tay

Mít chín của anh, thương và chờ anh đó “người sói” ạ!
Em biết chắc chắn là “Mít em” sẽ đẹp hơn của chị “vô hình”.

*TIN NHẮN CHO EM MÍT:
1. Em xinh thế! Mà anh không biết thơ ca chèo chống gì cả thì phải làm sao?

2. “Mít” gì mà ngon thế, em nói không còn non mà thế à! Anh thích cái dáng hình cong cong của em rồi đấy! Anh cảm tình rồi đó nha!

3. “Múi mít dày có móng tay nhọn” Anh không thích móng tay em xòe ra mà thích múi mít thơm ngon cơ! Em thơm quá bay ra tận đây, ngay ghế anh ngồi, anh cứ nhắm mắt nghĩ về em để ngửi mùi hương đây nè!

4. Người đã đẹp, hương lại thơm, mà mủ mít lại trắng, trắng mà còn trong trắng nữa chứ! Hiếm thế, hiếm thế … Ôi! Em ơi! Anh chết mất, của gì hiếm thế làm anh say rồi, say rồi…! Cứu anh “Mít” ơi!

5. Quá tuyệt ! Người đẹp, nói hay lại ngọt ngào mà ai chả chết..! Anh có vợ rồi mà còn thích nữa là..! Vợ anh cực ghen, nhưng thấy em cực sốc làm anh không chịu nổi, phải thốt ra lời..I LOVE YOU..!




EM VÔ HÌNH ĐÂY !
Anh sói ơi! Đêm nay mưa to lắm, ngoài kia… anh có lạnh không? Chốn rừng mênh mông đó có chổ nào cho anh ẩn náu không?

 

Không biết em đã yêu chưa…?
Cầu cho tan biến vào mưa một lần
Để em mới được gần anh
Chuyền cho hơi ấm đỡ phần cô đơn
Cầu trời được gần anh hơn
Để em sờ tới…cảm ơn chữ tình

Em cứ tưởng tượng là như thật và em đã khóc, nước mắt cứ rơm rớm mà không chảy òa ra được, buồn lắm! Mưa cứ nặng hạt rơi, khuya rồi sao em chẳng ngủ được. Cứ nghĩ về anh… một người nào đó… trong trí nhớ của em, có phải là anh không? Sói ơi! Anh về đi, lâu thế không biết anh có sao không? Mong anh không chỉ mình em, mà còn nhiều chị đang chờ anh, có cả “Mít’ nữa xinh lắm đang đợi anh trở về:

Đêm nào về cũng đọc kinh
Cầu cho anh được hóa hình chàng trai
Một lần cho đỡ mong hoài
Hoặc cho hóa kiếp cả hai một chuồng…!

Mưa lại càng to nữa rồi, thương anh… biết nói thế nào cho hết tình em, buồn cho anh, buồn cho số kiếp, sao lại phải thế? Chưa gần mà đã phải xa. Về đi anh! Hét lên một tiếng để cho em và mọi người biết là anh vẫn còn. Không biết cách nào để liên lạc với anh, ngồi ngớ ngẩn trong vườn sắn, ngắm ánh nắng nhạt vàng ngả về chiều, nhìn con chim chích chòe lạc bầy hót tìm bạn cũ. Mà lòng day dứt, não nề không yên, chẳng biết làm gì hơn. Gửi anh bài thơ với cả tấm lòng của em, để mong anh về:

MONG ANH VỀ
Đêm mưa buồn lắm anh ơi!
Em lo “tình…ấy” tan rồi trong mưa
Đêm trăng lạnh lẽo rừng thưa
Em không đến được để đưa anh về
Nỗi buồn đơn lạnh tái tê
Mình anh hóa sói đường về còn không?
Trăng treo xé nát cõi lòng
Chưa tròn đã méo phòng không một mình
Anh ơi! Sao cứ lặng thinh
“Gầm” lên một cái! để mình biết nhau!
Vắng tin lòng đã quặn đau
Chờ đêm trăng xuống gặp nhau một lần
“Hú” lên một tiếng sói ngân
Để lòng em hiểu là anh đã về
Anh ơi! Hóa kiếp phu thê
Để em không phải nằm mê “sói già”
Ngàn trùng rừng rậm vượt qua
Chàng trai người sói mãi là của em…


*TIN NHẮN CHO EM "VÔ HÌNH":

1.Anh đọc bài em viết, thơ em sáng tác hay quá, thật xúc động, em quả là người có tâm hồn, không biết "người sói" có nghe thấy không? Chứ nếu là anh thì anh sẽ tìm đến ngay, đến gấp để chia sẻ cùng em và được có những thứ thật của tình yêu. Anh ghen với “người sói” rồi đó! Chào em “vô hình” chúc em chưa gặp được “người sói”, để anh được đọc thơ và hiểu những nỗi lòng khi yêu của người con gái.
Người hâm mộ em

2. Chào chị, em “Thanh Hằng” đây! Nhìn chị ngồi buồn trong vườn sắn, em cảm thông chia sẻ với chị và cố tặng chị vài câu thơ, chị đừng cười em nhé!

Cây gì xiêu đổ về một phía,
Tán lá không thưa lại chẳng dày
Không che bóng nắng che bóng cây
Em ngồi thơ thẩn trong vườn vắng
Thả nỗi nhớ anh về chị Hằng
Chị Hằng không ở trong vườn sắn
Mà ở trên kia tận cung trăng
Trên cao nhìn xuống chắc rỏ hẳn
Để kiếm dùm em chàng “thợ săn”!

Em đã chấp nhận thua chị “Một tiếng sét đánh sập tự ái” thua cả tình mà lẫn tài, em không sâu sắc, xúc cảm được như chị, em hời hợt mà lại mau quên nữa, chỉ thích người ta chiều mình cơ! Còn ngoài ra em không nhớ, nỏ biết nữa…!
Em Thanh Hằng

3. Chào em “vô hình”!
Anh cũng đã đi nhiều, đọc nhiều, có nhiều thứ rất hay, rất văn học. Nhưng ở em có thứ mà làm người khác xúc động: đó là sự chân thật, mộc mạc phát ra từ cái tâm, sâu kín bên trong của người đã có những uẩn khúc…! Thơ em viết hay nhưng nó gợn buồn, có sự tiếc nuối, có chút ân hận, có nội tâm tha thiết. Và sự chung thủy níu kéo với một người con gái có gì đó không may mắn, anh biết không phải “người sói” là hồn thơ của em mà “người sói” chỉ là cái tên do em đặt cho thôi. Còn trong hơi thở của bài thơ thì: tình cảm của em nó đã lắng đọng day dứt đâu từ lâu rồi, cứ như hai người đã quen biết nhau và đã từng tha thiết gắn bó với nhau không thể cách xa. Chúc em thành công trong đường đời và nhiều niềm vui thắm thiết.

Anh nỏ biết!


 

CHỊ VÔ HÌNH Ạ !
Em “Mít” đây, em cũng đang buồn như chị, những nỗi buồn của em hơi khác một chút so với chị. Em là quả mít trên cây, khi lìa khỏi cành thì lăn ra đầu đường xó chợ, để lăn lóc trần truồng, bụi bặm, người sờ kẻ nặn, bóp mãi mềm ra, nằm mãi bên lề đường mà chẳng ai mua. Kiếp đời con gái cũng vậy đó chị ạ! Khi đang xanh tươi thì có quyền làm dáng, có quyền đòi hỏi làm cao, lúc chín rồi, rụng rồi thì đâu còn quyền gì nữa, mà dẫu có đi nữa (trên lý thuyết) thì cũng được chút xíu thôi! Nói như vậy để chứng tỏ em đã hiểu: chị là người tình cảm, dốc hết sức mình cho tình yêu và mạnh dạn nói thẳng tình cảm của mình ra, tỏ rỏ ngọn ngành để mong được “chàng sói” hiểu.
Nghĩ theo chị mà em ân hận về những ngày xưa…, nếu cứ mạnh dạn như chị, như bây giờ “gọi đóng cọc” thì em đã khác rồi, đã không phải buồn như cơn mưa tầm tã của chị. Hai mươi chín mùa xuân sắp trôi qua, còn vài tháng nữa em sẽ ngã về chiều:

ANH ƠI !
Mùa xuân đang ửng xanh hồng
Tự nhiên lại chuyển mùa đông mau hè
Ở mô? Anh hỡi, có nghe
Mùa đông lại chuyển sang hè mau thôi
Sắp ngày chống gậy mất rồi
Làm sao gặp được bờ môi ái tình…?

Nghĩ cũng tức cười mà rơm rớm nước mắt, em chẳng có tài giỏi gì mà mong có cơ hội được yêu theo ý mình. Vì những người con trai thành đạt hiện nay họ không lấy vợ “già”, không lấy những người gần bằng tuổi họ. Họ toàn là chọn những em còn non, chân quê để làm vợ, vì họ đâu cần thứ khác… Mọi thứ họ làm ra được, họ chỉ cần tình cảm và sự đẹp xinh như búp bê càng tốt. Vậy đó chị ạ!

 
MỘT THỜI
Một thời xinh đã đi xa
Một thời thiếu nữ chuyển qua đàn bà
Một thời con gái thế là
Đang tươi chuyển héo như cà muối dưa

Cuộc tình sắp đến mà sắp đi, như mưa ngoài cửa sổ, với tay thấy lạnh thì thích thích như trẻ con thuở nào…chứ nếu thò tay ra mãi thì có được đâu?Thật tiếc cho thời con gái đã qua, tại sao mình không làm được gì? Chẳng học hành đến đâu, chẳng giúp ai được chuyện gì lớn, gia đình cha mẹ cũng ít khi mình nghĩ đến, chỉ biết đòi hỏi “gửi tiền cho con”. Yêu thì kiêu kỳ, đâm ra “dốt” hóa ra “dại”, chị biết không? Thời con gái em có một người yêu lý tưởng, phải nói là không chê được chỗ nào, nhưng em quá tự ái và đã đòi hỏi cao xa nên đã tuột mất cơ hội. Anh ấy là một người lớn tuổi, hơn em những một giáp cơ, nhưng toàn diện, cái gì cũng chỉ có một, như: một nhà, một xe, một vợ (đã chia tay), một con, một trưởng phòng, một tài năng thể thao,.. và lại cao ráo đẹp trai nữa chứ, thế mà… thế mà…! Không còn nữa.
Cho đến hiện nay, anh ấy vẫn hỏi thăm, quan tâm em thường xuyên, anh ấy tốt và thật thà, hay góp ý thẳng thắn, căng thẳng nhưng rất tế nhị. Mãi mãi em không thể nào quên anh ấy… Em buồn và khổ lắm chị ạ! Có thể nào quay lại thời gian, có phép thần nào cho em được trở về quá khứ?

 
CON GÁI
Em nguyện mãi là của anh
Dù chờ đến vạn mùa xuân
Dù cho tóc bạc mấy lần
Dù cho lá phải… xa cành
Em già lá rụng…Lá thành kiếp sau !

Em là thế đấy chị ạ! Không biết ở chị có chia sẻ gì nữa không? Hẹn chị lần sau. À! Chị VH ơi! Hôm trước em có nói “Mít em” đẹp hơn, to hơn của chị… Nhưng bây giờ em xin sửa lại là thua chị rồi. Vì trong hình chụp em thấy chị chắc là cao hơn em, da trắng hơn và có thể là xinh hơn em nữa.
Tạm biệt chị, hôn chị một cái thật yêu.
                                                        13/10/2012



MẠ CŨNG KẾT NỐI, Xin chào các con!
Nhân ngày phụ nữ Việt Nam 20/10 Mạ có vài câu nhắn nhủ các con là con gái:

“Phụ nữ Việt Nam trung trinh tiết hạnh,
Trang điểm cuộc đời muôn cánh hoa thơm.
Ra ngoài giúp nước, giúp non,
Về nhà tận tụy chồng con một lòng”

*Đây là tâm sự của Mạ đến các con khi kết nối với “cu sói” của Mạ
Thiệt tình Mạ khoông biết chuyện chi xảy ra trên trang web của các con. Hôm ni, nghe thằng “cu” nhà Mạ nói về chi chi … đó trong web mà làm thằng “cu” Mạ buồn (nên nó cứ bỏ đi suốt) thì Mạ mới lên tiếng đây. Rứa các con có biết rỏ thằng “cu” nhà Mạ khoông? Bút danh chi chi… mà nó lấy là “sói già”, “sói trẻ” chi lạ rứa? Khó nghe rứa tê! Mạ năm ni hơn 70 cái xuân rồi, hom hem lắm, nhưng Mạ vẫn cứ cố dòm coi trong cái web vi tính ni, nó nói cấy chi chi … mà thanh niên các con ham rứa. Mạ chộ đứa mô cũng gò moông chà lên cái ghế mãi mà khoông nóng cấy đít à! Ui cha cha! Tại sao nó nói nó là “con sói” to rứa mấy con? Hồi Mạ còn trẻ là giáo viên vỡ lòng, thời đó mần chi có sói..! nên Mạ nỏ hiểu chi hết?
Hôm ni thứ 7 nghỉ ở nhà Mạ chộ “thằng sói” Mạ buồn, Mạ hỏi, nó cứ đánh trống lãng chi mô, Mạ chịu nỏ hiểu. Thằng “cu” nhà Mạ cũng lớn tuổi rồi ngoài cái 40 mà! Đã có bao nhiêu đứa con gái thích nó nhưng sao nó chẳng chọn ai cả. Nhiều lần Mạ bảo nó kiếm lấy một mối đi, để tìm hiểu rồi mi cho Mạ một đứa con dâu nữa, xấu đẹp chi cũng được, miễn là nó ngoan hiền. Tội nghiệp cho nó, “thanh niên” chi mà đa sầu đa cảm rứa? Ban ngày có ánh nắng mặt trời thì nó hùng dũng lắm, ra dáng đàn oông oai phong ghê, nhưng đêm về sương xuống thì nó khóc nhè..! Ui! Chỉ Mạ biết thôi chứ các con đừng nói cho nó nghe, sự thật này không ai biết mô! Nó cứ giấu kín mãi trong lòng. Thằng này nghịch ngợm tinh quái lắm, khóc rồi cười ngay ấy mà..!
Nãy Mạ có nói: “Cho Mạ một đứa con dâu nữa” là thế này, Các con biết khoông: Vợ nó bỏ nó đã hơn 4 năm rồi đấy, tội nghiệp cho thằng “cu”nhà Mạ! Nó giỏi thế mà con vợ nó lại “biết cách” bỏ nó mới hay…Ôi trời! Mạ nỏ hiểu chi mô rứa…thật tình Mạ thấy thằng “cu” nhà Mạ quá giỏi, khoông phải mèo khen mèo dài đuôi mô các con ạ.! Mà sự thật là như vậy. Nhiều khi Mạ cũng nỏ hiểu nữa, cứ đặt câu hỏi: Mần răng ... tại mần răng? Trong khi nó đã làm được nhiều việc như: thợ điện, thợ sơn, thợ máy, buôn bán kinh doanh, nuôi vợ dạy con, làm văn làm thơ nữa chứ.Còn ra ngoài xã hội ai cũng khen nó hết lời, Ôi dào! Thứ chi nó cũng biết mà lại giỏi mới thiệt khổ!
Các con biết khoông? Ai dè vợ nó bỏ nó khi đứa con út mới hơn 3 tuổi mà nó tranh lại để nó nuôi. Thằng này cũng rắn lắm lì lắm, kêu cứu khoông được thì nó ôm trọn ! Nghĩ cũng phí một đứa con dâu xinh xắn, giỏi giang mà sớm ra đi vội vàng, phí những tháng ngày Mạ ngồi Mạ ngắm hai đứa đẹp đôi: sáng nào chúng nó cũng chở nhau đi ăn sáng, uống cà phê (hiếm lắm khoông ai làm được mô.!), ngày nào chúng nó cũng ở bên nhau, nó khoông dám đi mô xa, vì sợ vợ con buồn. Thằng này tốt thế, làm Mạ cũng phải ghen cả với nó! Một cặp đôi hoàn hảo, thật tuyệt.! Thế mà… (nhiều người ước mơ cũng không được…), Khoông biết con vợ nó ưng cái chi chi mô mà bỏ hắn, thật tội nghiệp..! Mạ khoông hiểu thiệt là…mô tê răng rứa!
Nhiều khi Mạ buồn cứ gạ hỏi nó: Tại mần răng mà vợ con bỏ con? Nó bảo: Ôi dào! Thích thì bỏ thôi! Mạ biết mần chi cho rắc rối. Nhưng mà Mạ cũng cần phải biết lý do chính đáng chứ? Nó buồn, đôi mắt dữ dằn cụp xuống, rồi thả lỏng mấy câu:..nổi tiếng…vợ con muốn làm người nổi tiếng…! Cho thỏa mãn cơn khát vọng của một người thích danh vọng, khoông biết mình là ai, cứ nghĩ mình là tài giỏi.? Ừ..! Mạ thở dài.., quả là lý do mơ hồ! Hèn chi mọi ngày Mạ cứ nghe vợ con nói: dự án này, dự án kia…! Lớn lắm, vài chục tỷ bạc cơ! ở Đà lạt, ở Cần Thơ, ở tận chổ mô nữa mà thiệt xa, Mạ khoông nhớ nổi. Thiệt tình Mạ khoông hiểu được mấy đứa thanh niên bây chừ!.
Buồn thì nói chuyện với các con rứa thôi, chứ Mạ giúp được gì? Ư Cũng là cái số trời định cả mà thôi, nó được nhiều thứ, thì nó phải có cái mất, cái thiệt thòi như mọi người rứa! Mà biết mô nhờ trời nó lại tìm được đứa vợ xinh, lại biết thương nó thì sao. Mạ cũng cầu trời khấn phật cho nó được như vậy.
Nhân đây Mạ có biết vài câu gậy goộc, viết tặng các con để mong thằng“Cu sói”nó về :

 
SÓI ƠI !
Tình chi mô, của con răng rứa..?
Để Mạ buồn ứa nghẹn lên trăng
Sói của Mạ đâu biết chị Hằng
Mà chị Hằng là trăng của Mạ

Để Mạ buồn kéo trăng về luôn
Không thể tròn và không còn méo
Sói lạc hồn chẳng biết mô tê…
Thì “thằng cu” sẻ về với Mạ !

Mạ buồn và đau lắm! nhưng nước mắt đã chảy xuống. Chứ bao giờ chảy ngược lên đâu hở các con.? Thôi thôi.. (gạt nước mắt) nước trào cơm cháy, khói bốc nghi ngút, hẹn các con ngày mai rồi Mạ sẽ lên cung trăng kéo nó về. Bây chừ để mạ vô lo cho cấy bếp củi đã, tạm biệt các con! Gút bai..!

*Chú thích:- Khoông: không, Mô: đâu, Chi rứa: gì đó, Tê: kia, Răng rứa: tại sao, Mạ: mẹ, Chộ: thấy, Moông: mông, Cấy: cái, Ni: nay, Mần: làm, Nỏ: không
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 20 trong 4 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
TÌM KIẾM


 Bấm vào đây để xem
LỊCH VẠN NIÊN

 

CÁC BÀI VIẾT TIÊU ĐIỂM

CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT

Thống kê

  • Đang truy cập: 3
  • Hôm nay: 555
  • Tháng hiện tại: 18456
  • Tổng lượt truy cập: 4193013

Thăm dò ý kiến

Bạn cảm thấy trang web của chúng tôi như thế nào?

Rất Tốt! Cung cấp thông tin hữu ích.

Tốt

Tạm được!

Chưa ổn!