HỌ ĐỘC TRONG LÀNG
Sau khi đọc bài “cảnh tỉnh” tôi mới thực sự tỉnh lại. Và nổi buồn lại chảy về nhoi nhói trong tim! Xung quanh tôi, trong làng tôi ai cũng có họ hàng. Họ nào cũng có nhà thờ, dù to hay dù nhỏ thì còn có chổ mà thờ cúng tổ tiên. Thế mà họ tôi không đông lắm, chỉ có 5 chi:
TÂM HUYẾT
Tôi là dân Quy Hậu, người gốc Quy Hậu, tôi đã đi xa quê lâu rồi (từ thời còn học sinh) ít khi được về thăm quê, mà có về cũng không có điều kiện để tâm sự với dân làng.
“Cây nhiều cành cùng chung một cội
Nước trăm khe đều chảy từ nguồn”.
Lời tâm sự trước bài thơ
Người viết bài này không có mong muốn gì khác là nói lên sự thật, để mọi người cùng hiểu cùng chia sẻ với làng quê. Ta không nên nói cái hay quá nhiều, hoặc ca ngợi xa không cần thiết. Thực tế ta chưa làm được gì
CẢNH TỈNH
Tôi về làng không nhiều nhưng cũng đủ nghe những sự kiện, tình hình ở làng ta. Chuyện thì nhiều: Nhưng tôi chỉ nói riêng về phần mồ mả của ông bà, tổ tiên của chúng ta (xin phép không nêu tên chi tiết).
"CHÍ PHÈO" XA QUÊ
Thuở xưa có một lò gạch cũ kỹ đổ nát, nhưng vẫn còn có chỗ cho Chí và Thị Nở ẩn náu.