TỔ HỢP THƠ “HỌC LÓM” HỒ XUÂN HƯƠNG
Lời thỉnh cầu:
Yêu cầu của tác giả khi đọc thơ “học lóm” không được cười, nếu có lỡ cười thì cười cho thật to, nếu không thì sẽ nghẹn cổ. Xin hãy tế nhị khi giải thích cho bạn mình, kẻo hiểu nhầm đâm ra thích thơ, yêu thơ rồi thì “chết”..! Nhớ đừng đọc kỹ, hiểu kỹ vì sẽ cười dễ bể bụng, không ai cứu đâu. Xin miễn trách nhiệm về những nụ cười.
***
BẮT ĐẦU, MỞ MÀN: BÀI MỘT
Hồi còn tuổi trẻ tôi được đi lính, mà là lính chiến đấu. Vì vậy ngày nào tôi cũng ôm súng, lau lau chùi chùi, xoa xoa bóp bóp và tháo lắp, mãi rồi thành quen. Nhắm mắt lại tôi cũng sờ đúng, chơi trúng. Đã là lính, ai cũng xem súng như vợ, đạn như con, đi cũng ôm, đứng cũng ôm, nằm thì ôm càng chặt. Cho nên thời xưa các em gái rất thích chú bộ đội, yêu và thương nhiều nữa là đằng khác. Do đó cảm giác cầm súng tập bắn thật tuyệt:
***
Khi ta ngủ với nàng, nàng có cho ta ngủ đâu: hết ôm rồi gối, hết gối rồi kê, kê chân gác chổng..! Chân nàng dài to như bắp chuối mà cứ đè lên xe pháo mã! Xoay qua vặn lại thì làm sao mà ai chịu nổi. Mới chợp mắt được một chút, bưởi bồng của nàng lại đã dí sát vào mũi, chỉ biết tìm cách đưa mũi vào giữa 2 khe núi mà thở, chứ: "núi nghiêng đè núi" thì thoát đi chỗ nào? Khi đã kéo được một giấc say, môi nàng chu lên, tự nhiên, khêu gợi thật tức cười. Và rồi đại bác của nàng đã lên nòng, liên tục nhả đạn ...ỏ ò o!!! Nàng bắn trông thật dễ thương, cứ như đứa trẻ hồn nhiên đắm đuối, xây lâu đài cát... Như thế, cứ như thế, lâu lâu chơi 1 lần thì được, chứ ngày nào cũng vậy thì không "nổi điên" mới lạ!
BÀI HAI: GỐI ÊM
***
Giữa trưa trời quá oi bức, nóng quá! Rồi bỗng nhiên có cơn gió lạ kéo đến, thổi qua, lật lại mát rượi, ngọn gió lành đã cảnh báo cho cơn mưa sắp kéo đến. Thời tiết tốt thế thì làm sao em không ngủ đi một chút, để giữ sức cho 1 "trận chiến" sắp tới. Em mặc 1 bộ đồ mỏng màu hồng, mỏng đến nỗi mà bong bóng xà phòng cũng thổi lọt qua. Mệt mỏi và vui vẻ sau 'trận chiến", em thoải mái thả lỏng cơ thể, đánh 1 giấc nồng kề bên cửa sổ, quên cả nắng mưa có gì... Cơn gió nhẹ nào "lả lướt thổi ngang" mà không thổi được bong bóng xà phòng thì thật là phí! Màu hồng đã mỏng... Mà làn da của em còn mỏng hơn. Quả là nàng tiên cá "của giời" ban cho.
BÀI BA: “TIÊN” NGỦ
Em buồn chi rứa em ơi
Vui lên một chút để trời đừng mưa
Trời ơi! Đổ nước vừa vừa
Để em mê mãi ngủ trưa “phơi hàng.”.!
Gió xuân lả lướt thổi ngang
Lật em lên xuống để chàng coi chơi
Trời ơi ! thôi hỡi trời ơi !
Em như tiên cá của “giời” ban cho..!
ỦA GIỜI..! CỦA GIỜI..!
***
BÀI BỐN: “ THƠ NGỨA”
Vũng tàu, 19/10/2012
***
Còn nữa …Nếu bạn thêm vào..!
Mã an toàn:
Ý kiến bạn đọc