Thơ tình NGỒ NGỘ
1/ KẺ ĐI HOANG
Em ngồi nếm hạt sương rơi
Nổi buồn cắn vụn thả trời đổ mưa
Gió bay thấm lọt răng thưa
Tình thoang thoảng lạnh mới vừa nuốt trôi
Nôn nao ray rứt em ngồi
Cào ra tức tối, mím môi nhạt dần
Em sờ gai nhột toàn thân
Em hờn sợ ế, vì anh bội thề
Tình em duyên thắm chân quê
Mong anh giữ trọn lời thề hôm nao
Em cầu, tay cầm được dao
Dõi theo chém kẻ vượt rào đi hoang !
2/ TRẮNG !
Trời xanh mây trắng lững lờ
Gió nhao nhác đến đợi chờ gọi mưa
Chiều vờn hạ trắng lạ chưa
Chớp lòe, lóe trắng, mưa vừa vừa rơi
Đội mưa trắng áo tình ơi
Câu yêu lột vỏ, mở lời thương em
Mở rồi… da trắng ướt nhèm
Anh ơi, khoảng trắng lòng em dậy thì !
3/ ĐẾM !
Lá vàng lúc lắc lăn bên thềm
Anh buồn nốc rượu mơ màng đếm
Một hai…năm bảy… lá rơi thêm
Gật gù… lá rụng quây thành nệm
Anh ngả lăn quay ngáy ngủ êm
Trong mơ anh thấy em đang đếm…
Nhặt lá… ly rơi, rồi thử nếm
Ngấm dần rượu đắng cũng say mềm !
4/ TRĂNG GIÓ !
Gió đòi nhỏng nhẻo vầng trăng trôi
Hình bóng trăng anh vừa thay đổi
Gió em mơn trớn làm trăng rối
Hai kẻ si tình… định sánh đôi
Trăng sáng, gió đêm, vờn đỉnh đồi
Bàng bạc cỏ lau trăng mở lối
Lao xao sợi gió tình nông nỗi
Hai kẻ quên mình yêu chết thôi
Trăng lên, tiếng gió cứ vồi vội
Cỏ lau lúc lắc nhịp từng hồi
Chìm dần trăng gió vào đêm tối
Thằng cuội bật cười… vỡ núi đôi !
07/06/2015 - Nắng Mai
http://www.tho.com.vn/thi-pham/tho-tinh-ngo-ngo/78524
Mã an toàn:
Ý kiến bạn đọc