SÓNG và BỜ
Cồn cào thương nhớ sóng dồn dữ dội
Bọt tung trắng xóa, khát thèm bờ môi
Sóng nhảy trào lên ôm chặt bờ vội
Đau điếng hết người, thương chịu vậy thôi.
Để rồi xa cách, đi về lạc lối
Vô tình vẫn thế, lỗi lầm gì đâu
Có những nổi đau, sóng biết từ đầu
Vẩn chờ bạc tóc, tình sầu dang dở.
Nên bờ khát vọng, bao lần gặp gỡ
Muốn sóng nhẹ hôn, ve vuốt yêu bờ
Để ngày sóng đến bờ không còn sợ
Đá lồi đất lỡ… làm bờ quặn đau.
Ngàn năm vẫn thế, gặp nhau cách trở
Trăm nghìn con sóng từ nơi hoang sơ
Con nào cũng muốn, cố lăn tới bờ
Vượt qua thử thách, muôn vàn thương nhớ
Ngàn năm vẫn thế, tình yêu muôn thuở
Dù có cách xa, nỗi nhớ vẫn còn
Lúc nào cũng muốn thành con sóng nhỏ
Vỗ mãi lên bờ, nơi đó… tình yêu !
ST:01/02/2015
CS:12//12//2016 – Nắng Mai
Mã an toàn:
Ý kiến bạn đọc