THIỀN…KHI YÊU !
Em là mây
em là gió
Là lời thương muốn ngỏ
là hạt mưa nho nhỏ
Lặng lờ nằm im
đậu trên cành lá trốn tìm…
Anh là chim
bay đi tìm bạn
Vướng mây rồi
lạc vào gió miên man
Thấm ướt rồi
hạt mưa nho nhỏ màu xanh…
Không hề lạnh
mà người cứ run run
Vòng tay ấm
không hề cọ quậy
Môi vẩn cười
mà miệng chẳng mở ra
Thế là…
nhút nhát sao ta ?
Thường ngày ngạo nghễ thế mà !
Gặp em sao lại thiệt thà ngồi yên
Hay là nàng đẹp như tiên
Ngỡ ngàng chín đỏ, lặng thiền vì…yêu ???
13/01/014 - THƠ SỮA
MỘT VÀI BÌNH LUẬN VỀ BÀI THƠ TRÊN FACEBOOK: langquyhau.Nắngmai
Ý kiến bạn đọc