Không cười củng phải cười…để động viên Thơ Sữa !!!
BIẾT YÊU
Ta đả già…
Già thật rồi sao ?
Nhưng cần phải yêu !
Thì mọi người họ bảo…
Ta là thằng liều
Lưng còng tóc bạc
Tiền lại thiếu
Thế thì yếu xìu…lấy gì mà yêu ?
Đừng coi thường nhé!
Tình yêu đây nè
Kể mọi người nghe
Một hôm :
Gió chiều nhè nhẹ
Đi ngang bờ tre
Gặp ngay cô bé
Đứng mãi khóc nhè…
Té ra thiếu nữ buồn buồn
Bị người yêu đá mắt tuôn lệ nhòa
Tôi liền lấy khăn mùi soa
Thấm giọt mắt ngọc vở òa trên tay
Em nhìn… thưa chú… ơ hay !
Bác…đang chia sẻ cùng mày đấy thôi !
Bịt mồm… không kịp nhầm rồi
Gọi em xưng bác…mím môi sượng sùng
Không ngờ có một thằng khùng
Nhảy vào đá bốp, nổi đùng đánh ghen
Tôi nghiêng vặn trái che em
Đá ngược chân phải thử xem ngón đòn
Không may trúng phải “đôi hòn”…
Lăn quay đối thủ co tròn quặn đau
Chân tôi già cứng quẹo sau
Em ôm tôi lại…“anh” mau đi về
Chân đau, sung sướng hả hê !
Vì đã khoe được món nghề của tôi
Em gục vào lòng mất rồi
Ngước nhìn thủ thỉ, mím môi… mỉm cười
Trời đất xoay chuyển quanh người
Cỏ cây, hoa lá, xinh tươi “anh” hè…?
Có phải…tai tôi đã nghe…
Tình yêu mới đến, đang đè lên tim…!!!
13/01/014 – THƠ SỮA
MỘT VÀI BÌNH LUẬN VỀ BÀI THƠ TRÊN FACEBOOK: langquyhau.Nắngmai
Ý kiến bạn đọc