THẢ CÁI CẦN CÂU !
Anh biến đi đâu !
“Em cần anh đây”
Sao em không nói câu này ?
Để buồn lẫn lộn, chau mày giận nhau
Anh phải về mau
Em đang “nổi máu”
Sao em cứ cáu gắt hoài
Mà không nói nhỏ, rỉ tai anh về
Em cứ hay chê
Anh thật vụng về…
Đàn ông… vẫn thế lâu rồi
Sao em không hiểu, cứ bôi… anh hoài
Anh buồn thở dài
Không còn thoải mái
Sao em không níu bờ vai
Vật anh ngã xuống, cả hai cùng cười
Em muốn “ăn tươi”
Như… ngày mới cưới
Mắt em gọt bưởi xẻ đôi !
Làm sao anh dám, nằm… ngồi cạnh em ?
Thế là đã quen
Vắng lặng lời khen
Đến khi tối lửa tắt đèn
Anh không sửa nổi, rồi quen chìm dần
Hai ta bất cần
Thì phải ly thân
Nhưng mà… em muốn… lại gần
Anh ơi, hảy thả… cái cần…câu ra…?
Bao nhiêu thử thách đi qua
Trời ơi…em đã…nhìn ra… “cái cần” !!!
CS:08/04/2016 – Nắng Mai
Mã an toàn:
Ý kiến bạn đọc