DỌA ANH !
Tình yêu ơi, em hết hay là chưa ?
Anh đừng hỏi, níu kéo không còn nữa
Đã bao lần, anh hẹn rồi thất hứa
Lời gió bay, anh muốn sửa làm chi
Có thể nào, đây là điều cấm kị
Trong tình yêu cái giá phải chia ly
Ta say đắm còn lại được những gì
Trái tim khờ, đau vì tình ích kỉ
Để giờ đây, nỗi buồn ta chào mi
Em nhảy nhót, biến thành người phung phí
Vung lắm tiền, chăm sóc mình ngủ nghỉ
Nói và cười hoan hỉ ngày càng xinh
Trái tim ơi, ta đóng cửa thất tình
Anh mà đến kinh hồn cơn giông bão
Tin áp thấp, gần bờ em dự báo
Cấp mười hai, anh đến sẽ ập vào…
Anh không đến… gió lòng cứ xôn xao
Chắc là nhầm… xuân về em báo lại
Bão yếu rồi, trời xanh yên lặng mãi
Em nhắn lời… tan bảo… vào ngày mai.
10 Tết Ất Mùi. 28/02/2015 – Nắng Mai
Một số bình luận về bài thơ trên facebook:
Ý kiến bạn đọc