I|{ÉN RỂ !
((Bài thơ xưa mang đi cất giấu,
giờ thấy vui đem tấu trình làng))
Một cô gái đẹp như hoa
Liền ra thông báo lên loa… tìm chồng
Có ngay cậu ấm môi hồng
Mái đầu bóng loáng cái mông lỏm đều
Tim vàng cõng một túp lều
Hàng ngang sỉ tử mọc rêu trước nhà
Có ông tuổi đáng làm cha
Uốn mình ẻo ợt điệu đà ưỡn dê
Lại thêm công tử phê phê
Đi xe đời mới giàu ghê chạy vào
Nhưng mà… trông cứ làm sao
Dáng đi thúc đẩy chĩa vào ấy thôi
Tiếp theo võ sỉ khoe mồi
Hình thù sáu múi, xăm đôi kiếm thần
Có anh bụng lép bình dân
Tim rung tới tận bàn chân…vui hè !
Cuối sân lảng tử mình tre
Gầy cao mét tám muốn ve vãn nàng
Chưa xong, áp chót chục hàng
Gần trăm boy hót vẫn đang thở dài…
Đầy sân gia chủ thi tài
Lượn vòng…nàng thấy chẳng ai hợp mình
Thế rồi xuất hiện “minh tinh” !
Nàng kéo cha mình bẻ lái sang ngang
Hôm sau quan họ mời làng
Linh đình đám cưới, treo vàng… xe duyên
Được tình nổi tiếng… nhiều tiền
Vui quá dâng liền, nàng hiến cái thân
Qua mau vài tháng rất gần
“Minh tinh” màn bạc ôm quần bay đi
Hóa ra… lừa đảo…tinh vi
Nổi tiếng… trật thì…em té mới đau !
Quá đau !!!
22/04/013 - Nắng Mai
MỘT VÀI BÌNH LUẬN VUI VUI
Mã an toàn:
Ý kiến bạn đọc