Thơ mới: Sóng và bờ



 

         SÓNG và BỜ
 
Thương nhớ cách xa sóng gào dữ dội
Bọt tung trắng xóa, khát thèm bờ môi
Sóng nhảy trào lên đập vào bờ vội
Nứt vở đau bờ, thương chịu vậy thôi.
 
 
Để rồi xa cách, đi về lạc lối
Giận thương là thế, lỗi lầm gì đâu
Có những nổi đau, sóng biết từ đầu
Vẩn chờ bạc tóc, giấu trong hơi thở.
 
Nên là khát vọng yêu đến tới bờ
Muốn âu yếm thôi, mổi lần gặp gở
Để ngày sóng đến bờ không còn sợ
Đá lồi đất lỡ… không làm bờ đau.
 
 
Ngàn năm vẫn thế, gặp nhau cách trở
Trăm nghìn con sóng từ nơi hoang sơ
Con nào cũng muốn, cố lăn tới bờ
Vượt qua thử thách, muôn vàn thương nhớ
 
 
Ngàn năm vẫn thế, tình yêu muôn thuở
Dù có cách xa, nỗi nhớ luôn còn
Lúc nào cũng muốn, thành con sóng nhỏ
Âu yếm lên bờ, nơi đó… tình yêu !
 
ST:01/02/2015
CS:12//12//2016 – Nắng Mai

 


Tác giả bài viết: Nắng Mai