LÍNH YÊU
Anh chỉ có, một tình yêu rất thật
Trao cho em kèm với nữa trái tim
Đó là tình ! một cuộc tình thứ nhất
Mà anh cố đi giành giật kiếm tìm
Sao không nói..? em cứ mãi lặng im
Em không nhận, thì coi như đã mất
Tình cho không dễ quá lại bất ngờ ?
Hay tim em, giờ ngăn kia...đầy chật
Làm anh tìm...lật nữa vòng trái đất
Mới gặp em rồi lận đận đợi chờ
Tình lính cho, sao làm ngơ không nhận
Lính đã trao có ân hận bao giờ ?
Sao không nhận..? để tim anh tan vỡ
Mang nổi sầu, chôn nơi bến cô đơn
Chôn càng sâu, tình càng mau mọc rễ
Đâm lên chồi...thương nhớ, lá tủi hờn.
20/04/013 NẮNG MAI
CẢM XÚC QUA BÀI THƠ “LÍNH YÊU”
Bình luận của bạn Phương Linh:
Tôi không hiểu biết gì nhiều, về cuộc sống của người lính, mà chỉ nghe anh Nắng Mai kể lại, nên tôi có mấy lời bàn và suy nghĩ về cuộc đời người lính như sau:
Người lính có một hoàn cảnh rất đặc biệt, họ sống xa nhà xa quê hương, mà “khác thường” đó là xa chị em phụ nữ. Một cuộc sống đã khắc nghiệt lại khó khăn và cô đơn nơi rừng sâu, xa xôi nơi hải đảo. Thứ gì họ cũng thiếu, mà vẫn chịu đựng được, một sự mất mát khá lớn. Nhưng có một thứ mà họ phải buồn phải khổ đau và thất vọng, đó là tình cảm và tình yêu. Một thứ tình cảm thiêng liêng nhất thì họ không được đối xử công bằng.
Ai nói họ không đẹp trai, ai bảo họ không có tài, ai nghĩ họ không giàu tình cảm, ai nghi ngờ họ không làm tốt trách nhiệm một người yêu, một người chồng v.v.v. Họ làm được tất cả, không có gì mà người lính không làm được, chỉ riêng một điều: đó là làm ra nhiều tiền và địa vị cao.
Có ai hiểu cho họ không…họ đã dám hy sinh thân mình để bảo vệ tổ quốc, bảo vệ cuộc sống yên lành cho chúng ta. Thế thì chúng ta phải nghĩ gì…??? Đừng làm con tim họ phải đau thêm nữa, với cùng một nỗi đau, nhưng ở người lính họ đau hơn ta nhiều…
“Sao không nhận..? để tim anh tan vỡ
Mang nỗi sầu, chôn nơi bến cô đơn
Chôn càng sâu, tình càng mau mọc rễ
Đâm lên chồi…thương nhớ, lá tủi hờn.”
Phương Linh cảm ơn mọi người và thân chào !
Ý kiến bạn đọc