CHIẾN CÔNG NGƯỜI LÍNH
Anh vào trận chiến gan lì
Ôm bom, đở đạn, còn gì thịt xương
Tan ra hòa bụi chiến trường
Rơi về ấm đất mầm vương lá cành
Anh đi từ tuổi còn xanh
Nhẹ nhàng như thể đâu cần nghỉ suy
Chẳng hề né tránh hiểm nguy
Xông lên ngậm lá quốc kì trên môi
Anh nằm xuống giữa núi đồi
Với rừng bia mộ đắp bồi đất thô
Ngôi nhà nối mãi, thành lô!
Thẳng hàng “Doanh trại” số mồ… đầy sao
Xót thương bạn ở chiến hào
Tìm về hài cốt, ngày nào mới xong ?
Rừng hoang, lạnh buốt đắng lòng
Lạc đường cô quạnh, lại không còn gì
Đêm buồn gió rít sầu bi
Tiếng kêu thổn thức nói chi nên lời
Linh hồn đói rét người...ơi !
Có ai nghĩ tới, thăm nơi gió ngàn
Thắp cho hơi ấm nén nhang
Bát cơm quả trứng, nhẹ nhàng…ấy thôi
Cành hoa, nải chuối, được rồi
Đâu cần làm cỗ, mâm xôi to đầy
Thay cơm bằng lá cỏ cây
Lính quen khổ cực, nằm đây rồi mà
Người thân ở giữa chúng ta
Để không hương khói thiệt là bất an !
Xác thân lạc mất thế gian…
Mà hồn hiu quạnh, nơi ngàn trùng xa
Bao giờ người mới tìm ra
Để cho đời lính, đơm hoa xanh chồi ?
Đưa hồn liệt sĩ về thôi
Tâm hương bát gạo chén xôi cỏi trần
Nếm mùi thơm bánh chưng xanh
Tri ân liệt sĩ một cành hoa tươi
Bao lâu chờ đợi nụ cười
Năm mươi năm được gặp người tình thân
Niềm vui có được mộ phần
Ghi ơn cứu nước, xóa dần nổi đau…
Lá cờ đỏ phủ thắm màu
Linh hồn đoàn tụ, trước sau một nhà
Việt Nam dân tộc chúng ta
Không gì chia cắt nở hoa muôn đời.
CS: 22/12/2018 - Nắng Mai
Ý kiến bạn đọc