Thơ tình: CHỈ CÓ ANH !

Thơ tình: CHỈ CÓ ANH !

1/ CON SÓNG

Mùa thu nữa đi qua
Đậu lên cành vàng lá
Gió rung cây thương quá
Khô đỏ rụng trước nhà

Nhìn lá nằm nghiêng ngả
Lòng xơ xác tan ra
Anh đứng hình… tượng đá
Ôm nỗi buồn cách xa

Bên kia sông thiết tha
Trầu đợi cau chín mọng
Nước lũ về xoáy lòng 
Tình va đập ngọn sóng

Những con sóng bờ sông
Mạnh hơn ta thường nghĩ 
Nó luôn làm nhụt chí
Chia hai bờ cách ly

Giận, vì con sóng to
Căng buồm lên đò nhỏ
Tình yêu anh chứng tỏ
Vượt qua sông hẹn hò

Nhưng thủy triều làm khó
Cho con sóng ăn no
Cánh buồm thì đói gió
Lòng em cứ… lo lo

Anh có gan lên đò
Sóng to nào ngăn cản
Xin em đừng có nản
Con sóng rồi… sẽ tan.

2/ VÀO NHÀ EM

Đi mãi tìm em vào được nhà
Dòm vô bồng bưởi cứ phô ra
Quả to trái nhỏ ôi xinh quá
Bưởi chín bồng non mởn nõn nà

Ao cạn nhô lên nổi bóng cá
Suối nông mầm nhú măng tre ngà
Em mời lột bưởi, ăn cho đã 
Sướng quá em ơi, nhớ đến già !

3/ THẢ CÁI CẦN CÂU !

Anh biến đi đâu !
“Em cần anh đây” 
Sao em không nói câu này ?
Để buồn lẩn lộn, chau mày giận nhau

Anh phải về mau
Em đang “nổi máu”
Sao em cứ cáu gắt hoài
Mà không nói nhỏ, rỉ tai anh về

Em cứ hay chê
Anh thật vụng về
Đàn ông… vẩn thế lâu rồi
Sao em không hiểu, cứ bôi… anh hoài

Anh buồn thở dài
Không còn thoải mái
Sao em không níu bờ vai
Vật anh ngã xuống, cả hai cùng cười

Em muốn “ăn tươi” 
Anh lại chây… lười… 
Mắt em gọt bưởi xẻ đôi
Làm sao anh dám, nằm ngồi cạnh em ?

Thế là đã quen
Không có lời khen
Đến khi tối lữa tắt đèn
Anh không sửa nổi, rồi quen chìm dần

Hai ta bất cần 
Thì phải chịu trận !
Anh ơi… em muốn… lại gần
Sao anh không thả… cái cần…câu ra…?

Ha hà ha hả… hà ha…
Thế là… em vẩn… cần ta…tình nồng !!!

CS: 18/06/2015 – Nắng Mai


Một số bình luận về bài thơ trên facebook: