Thơ mới: Vết xước!

VẾT XƯỚC

Nhìn vết trầy da, anh trề môi mím
Dần rồi bầm tím, anh bảo thịt hư 
Em buồn sầu tư anh nhìn khó chịu
Môi em líu ríu… mắt anh đỏ lừ…

Một vết trầy xước, nhiễm trùng từ từ
Đến khi em cắt, anh không biết giữ
Anh đòi tha thứ lòng em lại đau
Chúng ta xa nhau cũng từ vết xước

Tình yêu có được, em còn gì đâu
Vỡ mối tình đầu, vết thương lành lại
Nhưng mà ngứa mãi vì mọc da non
Vết sẹo hãy còn đau khi em gãi…!

CS: 22/08/2014 – Nắng Mai


Một vài bình luận về bài thơ: