Thơ mới: Nhắn Anh




NHẮN ANH

Thu buồn đuổi gió về rừng 
Nắng hưng hửng nắng, sương lưng lửng đồi
Bụi trần ưng ửng má môi
Em phơi làn tóc đêm rồi gội sương

Nắng lên soi rõ con đường
Em quay nhìn lại vết thương nhói lòng
Đêm qua nước mắt chảy ròng
Nhớ anh, sương lạnh, mùa đông trôi về

Anh đi bỏ xứ xa quê
Ham vui của lạ, chẳng về với em 
Khi nào chán phở, thấy thèm…
Cơm niêu ủ nguội mình em vẫn chờ !

31/10/2015 - Nắng Mai

 

 Chân NhưYen TranHiền Tỷ Nguyễn và 91 người khác thích điều này.
Bình Luận
Nguyễn Thị Hải Âu Lưng chừng gió lưng chừng mây
Một thời con gái tóc thề ngang lưng
Mùa thu anh đã đi rồi

Tuổi xuân em đã trôn vùi nơi anh
Còn đâu mái tóc em xanh
Còn đâu lối hẹn lời thề hôm nao
 
Ảnh của Nguyễn Thị Hải Âu.
Loc Nguyen Xuan Muốn người ta về
Hãy hâm nóng nồi cơm
Đốt nóng bằng lửa rơm

Cơm vừa ngon vừa thơm
Người ta thèm lại cơm
Người ta nhớ nụ hôn
Người ta nhớ ... ...
Người ta bỏ cái lạ
Về với em thôi mà !
 
Tien Nguyen Quyet · Bạn bè với Quỳnh Như
Phơi hết tất cả chứ đâu chỉ tóc....
 
Thảo Phương Rất hay
 
Ruồi Trâu Khi đói thì cơm nguội cũng ngon vì vậy mới có câu
Chàng ơi giận thiếp làm chi
Thiếp là cơm nguội để khi đói lòng
 
Can Pl Le anh trót dại theo người ta,
bỏ quê xa xứ xông pha theo tình,
ai ngờ tình hóa thành tinh,

đẩy anh vào cõi điêu linh bẽ bàng,
bây chừ anh đã rõ ràng,
của lạ, nem phở chỉ mang phiền hà,
cơm niêu dù nguội ở nhà,
vẫn là những thứ làm ta ấm lòng,
giờ đây anh nhớ anh mong,
nhanh bay về ngã vào lòng của em,
càng mong càng nhớ càng thèm,
niêu cơm ủ nguội bên em đợi chờ...
 
Nguyen Gom · Bạn bè với Hoaly Dunn và 4 người khác
Thơ hay ảnh đẹp và lời bình rất hay
 
Laura Kim