Thơ mới: NGOẠI TÌNH




NGOẠI TÌNH !

Nghề tôi đi biển vắng nhà
Vợ cưng còn trẻ gửi bà nội tôi
Bởi vì đã một con rồi
Nhưng mà khoản đẹp, thì thôi nhất làng

Mặc đồ khiêm tốn mở toang
Cái eo ba đoạn nhiều chàng ghiền luôn
Thế nên trốn việc tôi chuồn
Nhằm ngày trăng tối lách luồn nửa đêm

Về nhà bước đến bên thềm
Nhột nghe tiếng thở mềm mềm vọng ra:
“ Này em… anh cứ lo xa…
Một mình em ở với bà sợ không ” ?

Nói rồi hắn vỗ cái mông
Vợ kìa…để thế động lòng được sao
Xong rồi hắn mới lào cào…
Vợ kìa, hắn tiến…gần vào…chạm em…

Lặng im…rồi hắn chợt khen
Dịu dàng uốn lưỡi đã quen làm nhiều
Em kìa…hắn đã mò yêu
Ôi trời ! sao lại giả phiêu… mặn nồng

Ơ kìa…hôn… chụt, má hồng
Tại sao hắn chộp… phập phồng núi đôi
Động đất… lữa phụt… phun rồi…
Rần rần địa chấn… trán tôi… mọc sừng ?
 
Trời ơi, tôi sượng… sừng sưng
Bẻ gảy “cái sừng… sung sướng” bỏ đi !!!

CS: 23/01/2016 - Nắng Mai