Thơ mới: Là con gái

LÀ CON GÁI

Em không phải con gái
Vì tóc đâu có dài
Để cái mai lưỡi hái
Giống hệt thằng con trai

Em không thích con gái
Vì tật hay khóc nhè
Mà em thì nỏ dại
Đụng một cái lại “tè”

Bổng chớm thì con gái
Gõ bồm bộp trong tim
Ương ương buồng cau chín
Hoa cựa động rung tình

Em chợt xốc… bừng tỉnh
Thấy hình hài… cô gái
Lồ lộ lấn “chàng trai”
Ngạc nhiên… vô cùng ngại

Và cứ thắc mắc hoài
Cái gì… giông giống mẹ
Nữa ngoài giông giống ai
Giống trai… ui! thật tệ

Xuân thì dậy tràn trề
Lá chồi đâm lú đọt
Quả ngọt đã nở bung
Eo ôi! em… lúng túng

Gặp ai cũng ngại ngùng
Dấu vùng vằng e thẹn
Kiêu kỳ thôi kìm nén
Vì em thích… được khen !

Nên quá đà… lỡ hẹn
Bèn thả mộng mùa thu
Lá vàng bay về ngủ
Đời trôi qua vù vù

Tỉnh giấc… em cay cú
Mua chục cái gương soi
Quần áo, xe đầy đủ
Dày dép, ví… đua đòi

“Mái tóc còi” nhuộm lại
Hoa hồng mới… mọc gai
Quyết chí… sẻ thành tài
Thế… mới là… con gái !

23/01/2015- Nắng Mai



Một vài bình luận về bài thơ trên Facebook: https://www.facebook.com/langquyhau.nangmai?fref=tl_fr_box&pnref=lhc.friends