Thơ mới: Đi cong



ĐI CONG
Con người sướng khổ có lúc
Con sông cũng có từng khúc nữa là…
Khúc thẳng thì ít phù sa
Khúc cong đọng lại cào ra toàn bùn
Đời hay phân biệt cao lùn
Để xem ai giỏi, cúi luồn người ơi !

Tình cảm cũng lắm đầy vơi
Lúc thăng thả thẳng lên trời lên mây
Lúc trầm rớt xuống cỏ cây
Cong lưng đau đớn, tự rầy…mình thôi
“Đi thẳng” là chậm mất rồi…?
“Đi cong”…đến trước, họ ngồi ghế trên !!!

17/05/013. THƠ SỮA