Thơ mới: Dấu Nặng!

DẤU NẶNG !

Em cố tình, thả vạn dấu than
Đè chồng lên một ngàn dấu hỏi
Tại sao anh, biết mà không nói
Để mình em phải chịu thiệt thòi

Đợi chờ anh, thêm nhiều mệt mỏi
Vì anh giỏi buông lời tâm tư
Tìm nhiều cách giấu đi quá khứ
Lảng tránh em, anh thật là… hư

Tại sao yêu, là cần muốn thử ?
Cứ thích nhữ… chẳng trách nhiệm gì
Đẩy em vào đường cùng thế bí
Và giận rồi… anh lại bỏ đi

Anh là trai, sao mà nhụt chí
Sống ích kỉ, như rứa là răng ?
Em ghét luôn cho thêm dấu nặng
Chấm dứt tình thả đá… đóng băng !

22/08/2014 – Phương Linh