Thơ hay: Bằng lăng tím


MÙA HOA BẰNG LĂNG CUỐI

Chiều vương vương,
Nắng cuối vẫn nghiêng nghiêng hoa bằng lăng tím.
Hôm nay chiều,
Sao bịn rịn thế ánh hoàng hôn.
 
Tiếng ve kêu,
Rả ríc suốt đêm rồi.
Mà cứ mãi ngân dài chiều nay,
Chao ôi nhớ !
Mấy mùa hạ qua rồi mà tình ta còn bỡ ngỡ.
Nay đã là mùa cuối phút chia ly.
Con nắng xế cuối chiều nay
Sao mà như day dứt.
 
Cuối một thuở ...
Cuối cùng một mùa hạ ...
Cuối chùm hoa bằng lăng rụng ...
Cuối trời xa mây tím cũng dần trôi ...
 
Cuối chiều nay,
Tôi và em cùng ngóng đợi.
Em có tiếc một chiều cuối thôi mùa hạ.
Hoa tím bằng lăng rơi ...

Rơi xao xác ...
Cuôí sân trường !
       ***

Tg:  Thanh Vudan

 

 

BẰNG LĂNG TÍM
(Họa thơ Thanh vu dan)

Tuổi em vừa lớn ngập ngừng
Bằng lăng tím ngắt trên lưng
Đi về bịn rịn…thơm lừng
Chiều nghiêng tim tím, hôn mừng má em

Ve sầu kêu mãi đả quen
Làm em lạc bước lên đèn
Mẹ bảo ngày mai lỡ hẹn
Kéo chiều buồn và hoa tím đi luôn…

Em không hiểu…nên không buồn
Mẹ nói rồi...mới biết muốn…
Nước mắt lả chả vội tuôn
Hè qua, lần đầu…đâu muốn, xa ai

Xa bằng lăng, khóc thì phải…
Lên phố học để thành tài
Thế mà em thương…nhớ mãi
Bằng lăng tim tím…rụng rãi…trên đường !

18gio30/ 05/05/013
THƠ SỮA