Thơ: Xuân đến rồi đi

XuânĐến rồi đi 

Trời thả gió heo mây
Chồi xanh non nớt quá

Lộc biếc mang từ rừng                                      
Đưa xuân về cùng lá

 
XuânĐến rồi đi 

Trời thả gió heo mây
Chồi xanh non nớt quá

Lộc biếc mang từ rừng                                           
Đưa xuân về cùng lá


 Mùa xuân như vội vã                                                       
 Thả chim én ra đồng
 Xuân về khoe sắc thắm
 Thả ao ước mênh mông                                       

 Mùa xuân nuôi ước vọng
 Của năm cũ đã qua
 Lá nối thêm nhịp sống
 Cho tình yêu mặn mà


 Tình xuân mang theo lá
 Đi xuôi ngược dòng sông

 Tìm về nơi biển cả
 Đậu chốn ấy quê nhà                               
                             
 Ôi! Mùa xuân kỳ lạ
 Cứ níu kéo em tôi
 Xuân hồng lên ướt má
 Tắm đỏ cả đôi môi

 
 Gặp em rồi thương vội
 Quấn quít lấy đồng hương
 Tình em như hạt sương
 Long lanh chao trên lá

 
 Tình anh lăn trong dạ
 Lá nghiêng đổ sương à!
 Cứ vờ như chưa ngã        
 Để rồi…vỡ tan ra     
 
 Xuân qua rồi đến hạ
Anh biết tìm em đâu
Sương tan mùa lạnh giá
Anh chỉ biết nguyện cầu..!

 
Vt 6/1/12

Tác giả bài viết: Nắng Mai