Thơ: Hạnh phúc vì lấy chồng lãng tai
- Thứ năm - 11/09/2014 21:57
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
HẠNH PHÚC
Vì lấy chồng lãng tai
Vợ mời chồng “ăn gỏi nộm”:
Anh ơi! nhậu bữa thật xôm
Chồng nhìn tự sướng được ôm mâm đầy
Nguýt yêu…chàng xích gần đây
Nhỏ nhẹ nàng bảo…ngon nầy nếm xem
Chàng ăn mút tay…e hèm…!
Nàng nhìn khêu gợi hỏi thèm nữa không ?
Chàng ngơ…cái kiểu vịt đồng
Ấp a ấp úng má phồng cười duyên
Ông này lãng... mạn mà điên…!
Chồng nghe: tưởng bảo anh hiền… thấy chưa ?
Vợ bèn…chọc nhột cho chừa
Chàng vờ èo ẹo…đánh lừa…quân xanh
Vợ bảo…anh ảnh… ành anh…
Chồng bảo… quân đỏ thua xanh hở zời !
Thì thầm nàng gọi… lãng… ơi !
Nghe không rõ tưởng kêu trời…mà lên !!!
Lãng tai như rứa có nên…? Hì hì !
11/09/2014 – Nắng Mai
Vì lấy chồng lãng tai
Vợ mời chồng “ăn gỏi nộm”:
Anh ơi! nhậu bữa thật xôm
Chồng nhìn tự sướng được ôm mâm đầy
Nguýt yêu…chàng xích gần đây
Nhỏ nhẹ nàng bảo…ngon nầy nếm xem
Chàng ăn mút tay…e hèm…!
Nàng nhìn khêu gợi hỏi thèm nữa không ?
Chàng ngơ…cái kiểu vịt đồng
Ấp a ấp úng má phồng cười duyên
Ông này lãng... mạn mà điên…!
Chồng nghe: tưởng bảo anh hiền… thấy chưa ?
Vợ bèn…chọc nhột cho chừa
Chàng vờ èo ẹo…đánh lừa…quân xanh
Vợ bảo…anh ảnh… ành anh…
Chồng bảo… quân đỏ thua xanh hở zời !
Thì thầm nàng gọi… lãng… ơi !
Nghe không rõ tưởng kêu trời…mà lên !!!
Lãng tai như rứa có nên…? Hì hì !
11/09/2014 – Nắng Mai