Thơ: Chia tay

         

CHIA TAY…
(Tặng người đã thành quá khứ)

Mình đã chia tay như anh mong đợi
Và trở về hai thế giới khác nhau
... Nhưng thường ngày và những giấc chiêm bao
Anh vẫn gọi…thấy nhớ em dạo ấy…

Vẫn chỉ là lúc nổi buồn trổi dậy
Rồi động tình…thấy cần có nhau thôi
Một mãnh đời anh bẽ gãy làm đôi
Bởi tim anh đã bán cho người khác

Và tất nhiên em là người mất mát
Chỉ biết nhìn kẻ khác lấy anh đi
Mặn đắng môi lệ ướt đẫm bờ mi
Em cam chịu phá nát đời con gái !

Anh vẫn ích kỷ, khi lòng trống trải
Lại thấy buồn…đến tìm nối chuyện xưa…
Có bao giờ, anh khóc ướt như mưa ?
Có buồn không…khi tình em khắc khoải ?

Chắc là không, bởi con người…ấy lại…
Lên cơn khùng… thì còn nghĩa gì đâu ?
Những vết bầm…tím tái càng chìm sâu
Đau rĩ máu từ lâu nhức nhối mãi

Chia tay nhau, chúc hạnh phúc…còn lại
Đừng cau có…mà dại nghĩ tới em
Hảy trở về…bóng tối…quen đừng ngại
Sữa mối tình thường đến lúc nữa đêm…!

Vũng tàu 04/06/2013
PHƯƠNG LINH