Chúc mừng ngày 20/11

ƠN THẦY CÔ

Cô là Mẹ, Thầy là Cha
Sinh từ nơi đó, cho ta thân hình
Con vừa được thấy bình minh
O, A… nhảy múa, trốn tìm quanh con

 
2011
(Và còn nhiều bài viết rất hay)
            CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

2011

     Nhân ngày 20/11/2014, chúng ta dân làng Quy hậu, chân thành cảm ơn sự đóng góp lớn lao của ngành giáo dục cho các thế hệ con em làng ta. Kính chúc cho đội ngũ nhà giáo, giáo viên cả ba thế hệ hiện đang sống và làm việc tại làng Quy hậu, cũng như ở xa quê hương. Một ngày Nhà giáo Việt Nam thật vui vẻ, thật cảm xúc và luôn mạnh khỏe, gia đình đầm ấm hạnh phúc. Kính chúc cho Thầy và Cô luôn luôn là gương sáng, dạy tốt học tốt của các em học sinh. Luôn giữ vững phẩm chất, tư cách đạo đức của một nhà giáo Việt Nam và đóng góp tích cực cho nền giáo dục quê nhà, cũng như cho đất nước.

Nhân ngày vui, tết Thầy Cô, Trang web langquyhau.com.vn kính tặng các Thầy Cô hai bài thơ của tác giả Nắng Mai để tỏ lòng tri ân của các học trò: 


CHÚC MỪNG THẦY CÔ NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM


ƠN THẦY CÔ

Cô là Mẹ, Thầy là Cha

Sinh từ nơi đó, cho ta thân hình
Con vừa được thấy bình minh
O, A… nhảy múa, trốn tìm quanh con

Con đọc méo, cô sửa tròn
Con run tay viết, chữ non đầu đời
Giúp con nhanh với Thầy ơi!
Chữ giun chữ dế, bò rời rạc ra

Cô ơi! dạy nhạc bài ca
Để về con hát, Mẹ Cha con mừng
Mẹ Cha con phải còng lưng
Mong ngày gặt hái, để mừng cho con

Ơn Thầy mới được vuông tròn
Nhờ Cô tình nghĩa hãy còn nặng đeo
Dù mai khôn lớn, giàu nghèo…
Tôn sư trọng đạo, mang theo suốt đời

VT: 15/11/2012


NỢ THẦY CÔ

Nợ cô cả một lời ru
Nợ thầy bài hát vi vu ngày nào
Nợ lời của gió xôn xao
Nợ con sóng biển dạt vào lòng cha

Nợ từ cái tuổi lên ba
Nợ lời bập bẹ, cầm hoa tặng thầy
Nợ cô bài giảng mới đây...
Nợ thầy lời dạy, đắp đầy lưng con

Nợ bàn tay viết bảng mòn
Nợ màu tóc bạc, không còn là đen
Nợ Thầy Cô những lời khen
Nợ công rèn giũa sách đèn vào khuôn

Nợ bài toán khó... sợ chuồn !
Nợ con điểm một, khóc luôn mấy tuần
Nợ câu thơ viết chẳng vần
Nợ cô phải nắn, mới thành bài hay

Nợ thầy cô đến vạn ngày
Nợ hoa trong lá, nợ ngày xanh cây
Nợ cha nợ mẹ đắp dầy
Nợ xin trả hết, kiếp này không thôi

Vui ngày tóc bạc như vôi
Thầy, cô, em, cũng già rồi, phải không ?
Ba người giử được sạch trong
Tuổi thơ lăn mãi, một vòng đời trôi .

VT: 16/11/2012

Chuyện vui thầy và cô nhà em “CỌNG HÀNH” !

Cuối giờ buổi chiều ngày 20/11, hai người, thầy và cô đi liên hoan ở lớp về, gặp nhau ngay khúc ngoẹo hành lang.
Thầy bảo Cô :
- Cô ơi! cho Thầy xin tí ở kia…(chỉ tay vào phía cô) kìa…
Cô nhìn quanh chẳng thấy gì cả. Rồi lướt mắt nhìn từ ngực, dưới hai quả núi trở xuống, từ chân…dưới cái khe suối trở lên… đến khắp người, cũng chẳng thấy chi mô! Cô bèn hỏi:
- Thầy ơi! Thầy xỉn chưa ạ ?
Thầy chỉ vào cằm Cô và cười tủm tỉm mắt chớp nháy, chớp nháy… rồi nói:
-Thầy chưa…và đọc nhanh hai câu :
Cái ấy…nó nằm gần đấy…
Nhô lên như một cái cây vậy nè !
Thầy xòe hai ngón tay, nghiêng nghiêng cái đầu và ngắm Cô qua khe hở đó, chỉ vào giữa kẹt ấy... Cô bực lắm! rồi không hiểu chi hết, Cô bèn hét lên:
- Bậy…ối zời là zời đất ơi!
Cô hắng giọng bảo:
- Không thèm chơi với Thầy nữa, “đồ quỷ sứ !”
Thầy cười, cúi đầu xin lỗi và nói:
Để Thầy giải cho cô nghe
Liên hoan…sót lại mép khe cô rồi !
Đừng giận nghĩ oan cho tôi
Đứng im! Cấm giật, lấy rồi, biết ngay !
Có vẻ Cô đã say Thầy, vì sự đối đáp hay và nhanh quá. Cô mới đỏ ửng cả hai gò má, đứng im chìa mặt ra, chu mồm lên trêu Thầy với cái miệng, cái môi cứ tròn xoe (Thật giống trái tim…) trông là thấy ghét, Thầy thích quá, phóng lưỡi ra “đánh cóc” một cái…như con thằn lằn đớp mồi. Lưỡi Thầy dính vào mép miệng cô, trên lưỡi Thầy có ngay một “cọng hành” nhỏ xíu…Thầy vừa cười khoái chí, vừa lè lưỡi cho cô xem. Thế là Thầy được ăn ngay một cái tát yêu (bốp) ! thêm một trăm quả đấm vào lưng Thầy thùm thụp…(không biết có đủ chưa, chứ nhanh quá đếm h.o.ổ.ng nổi !) Rồi Thầy tháo chạy, Cô rướn người đuổi theo, Cô túm nhanh được cái lưng quần, giật mạnh kéo Thầy lao rầm vào người cô, cúc quần của Thầy mục quá đứt rơi loảng xoảng, Thầy ngượng quá dang tay ôm chặt lấy cô nghe một cái rắc…! rồi hai người thoọc lét nhau cười ằng ặc..ặc..ặc… Lại giống con thằn lằn lúc nãy !
Cảm giác trào ra Thầy mới thốt lên :
Ngày hai mươi tháng mười một
Ối trời! răng em… nhồn nhột thầy ơi
Thẹn cười không nói thành lời
Tay thầy ở dưới… kêu zời ở trên !!!
Trời bỗng dìu dịu, hoàng hôn rớt rầm một cái…chẳng ai nhìn thấy gì cả, Cô Thầy vui vẻ đi đâu mất rồi…???

VT:17/11/2012
CS: 15/11/2014 - NẮNG MAI

thanlan1

   

gamnhau

                      TG:  Nắng Mai