Bão

BÃO…!

Bão đến đầy trong lòng
Bão mênh mông ngoài đời
Bão nổi ở mọi nơi
Làm ta cứ chới với…

Ta lòng vẫn mong đợi
Cơn bão dữ của trời
Cơn bão ở thói đời
Không còn là bão nữa

Ta vẫn như ngày xưa
Tâm, tình, luôn vẫn tốt
Nhưng sao lại thấy nhột
Mưa dột từ bão nguồn

Tuôn vào lòng thác đổ
Vỗ mãi vào đời ta
Gió bão đến mưa sa
Thân già…thật chán quá !

Lá vàng rụng về cội
Mơ ước đã xa rồi
Sống không gây tội lỗi
Chết là nhẹ lòng thôi.

06/11/013 –LÍNH CŨ