Bài vè củ khoai

Bài vè củ khoai
Vũ Đan Thành
 
 Ve vẻ vè ve
Cái vè cây củ
Lại trồng đu đủ
Ở tận đồng hai
Cứ cưởng một mai
Được ăn xả láng
Nào ngờ tám tháng
Đủ mới ra hoa
To bằng quả cà
Dái dê trong truyện
Nông dân trong huyện
Theo đoàn khuyến nông
Một hôm thăm đồng…
Ba chấm xuống dòng
Thôi không viết nữa
Bạn đọc có ngứa
Cứ việc bổ sung
Thơ hay cũng nên
Xin mời viết đơn
Vào câu lạc bộ
“Thơ cây có củ”
Ở tận tầng tư
Cứ hổi văn thư
Kẻo không lạc lối
Đừng chớ bối rối
Khi bước chân vào
Lục cục lào cào
Là thơ đu đủ
Bộ môn cây củ
Toàn củ với dây
Toàn dây với củ
Lại trồng đu đủ…
Ve vẻ vè ve
Cái vè cây củ.
(Đề nghị đọc lại một vòng nữa ...)
 
 
BÀI VÈ CÁI CỦ ...!
Liên Lưu 14/5/13
Cảm tác khi đọc BÀI VÈ CÂY CỦ của Thanh Vudan. Mời các bạn đọc cho vui
 
Ve vẻ vè ve
Tôi vè cái củ
Củ khoai no đủ
Những trưa đói lòng
Củ săń thơm ngon
Khi còn nóng hổi
Củ đậu ăn vội
Ngọt mát trưa hè
... Những khi rỗi rãi
Ngồi ăn củ mài
Đi chơi lông bông
Củ dong ăn mãi
Những người tâm thiện
Hay ăn củ từ
Học hành không đủ
Củ cà rốt ăn
Đi chơi lang thang
Ăn vào củ lạc
Những đêm trăng sáng
Ăn chè củ sen
Bạn bè bon chen
Cho củ gừng cay
Học hành thâý hay
Xin củ mã thâỳ
Tay chân xước xây
Bôi vào củ nghệ
Giả câỳ chăn̉g thể
Thiêú được củ giềng
Chiên lên ngát hương
Là anh củ tỏi
Bánh canh bánh hỏi
Chăn̉g thiêú củ hành
Lanh qua lanh quanh
Cái vè đã hết
Tôi xin châḿ dứt
Bài vè ở đây
Bạn nào thâý vui
Vè thêm vào nhé

 

CỦ KHOAI.!
Làng Quy Hậu Vũng Tàu
(Hoạ thơ bài vè: CÂY CÓ CỦ của Thanh Vudan)
14/05/013-Lính Củ
 
Vè vẽ vè ve
Về anh hai củ
Chuyên nghề trồng khoai
Giống nòi đầy đủ
Ươm tháng ngày dài
Mộc lên mầm nhú
 
Nuôi khoai khổ chủ
Đủ tháng tròn năm
Củ khoai vừa nhú
Giống chủ đứng nằm
Lông khoai rễ phủ
Giống cái râu cằm
 
Thế rồi tháng năm
Khoai non cứng cựa
Mang ra chợ bán
Có nàng nhìn than
Sao khoai củ ngắn
 Lại còn eo vằn…
 
Lăn tăn làm gì
Vì khoai chưa lớn
Củ giửa lông trơn
Hai bên mơn mởn
Một cặp no tròn
Nhìn non tin tướng

Mặt nàng đỏ ngượng
Nhưng bụng lại cười
Thèm mùi khoai nướng
Đưa tay nàng sờ
Xoa xoa tự sướng
Khoai cứng…không ngờ !
 
Ha...ha...Vè vẽ thành thơ...