VƯỜN BỒNG



VƯỜN BỒNG
 
Em mang áo mỏng trắng trong
Lộ phần mềm mại xao lòng ai đây
Mong manh áo vướng cành cây
Vườn bồng rộ chín nơi nầy khó đi
 
Áo dài vướng tuổi dậy thì
Còn anh vướng phải chuyện gì… thế ta
Mà mơ níu võng cành hoa
Rồi mưa áo ướt, khoe ra nụ hồng

 
Áo dài cứ mỏng mòng mong
Trời ơi, muốn lắm… cũng không, dám nhìn
Tự dưng, anh lại đứng im
Mắt nổ kiếm tìm, màu tím tình yêu
 
Tự dưng, em bảo anh liều
Kiểu chi cũng muốn, ngã xiêu vào người
Vườn bồng son đỏ càng tươi
Đắm đuối em cười lắc bưởi rung rinh !
 
 
25/04/2022 - Nắng Mai 

Tác giả bài viết: Nắng Mai