Thơ mới: YÊU TUỔI LỤC TUẦN



YÊU TUỔI LỤC TUẦN
     (Vui vui tí…)
 
Hồi xưa còn trẻ chân em thẳng
Lục tuần cái cẳng nó đang cong
Thể dục thường xuyên nở cái mông
Yêu đời cơ thể không yên lặng
 
Anh nào hiểu được tại mần răng
Người em đỏng đảnh mềm dai dẳng
Chổ nào cũng rứa… hồng da trắng
Anh kìm không nổi, bước dùng dằng…
 
Bởi vì thằng nhỏ lớn càng nặng
Kéo ghì anh xuống mất thăng bằng
Em ơi, nó quậy thật hung hăng
Nhỏ liếc em rồi cười lũng lẳng…
 
Còn khoe cứng cựa to tròn căng
Em sờ mơn trớn vờ im lặng
Dồn hơi, cầm níu… ưỡn người thẳng
Yêu rồi, sung sướng… ngày càng tăng…
 
18/11/2018- Nắng Mai