Thơ mới: YÊU HOA



       YÊU HOA   
“Thơ tình tới đỉnh vỡ tan”
 
Tìm kiếm hoa, dài theo đất nước
Đụng cành hồng nhẹ bước thôi miên
Trời xe duyên, quá may, mua được
Đem về nhà, tối ngủ không yên
 
Sáng tinh mơ, tưới nước hoa liền
Trưa thăm chừng, búp không còn nở
Chiều về nhanh, thấy hoa ngừng thở
Tôi đau lòng hụt hẫng… bơ vơ  
 
Người run rung, biết mình lầm lỡ
Toát dần ra, nỗi sợ chia ly
Gió mùa đông vội đến làm gì
Đem băng giá sưỡi tình tan vỡ
 
Biệt ly rồi, mới nhớ ngày qua
Xưa gồng mình chọn hoa ươm quả
Thì hạnh phúc giờ đây đã là…  
Nỗi đau này thấu xuyên qua lá
 
Đâm vào tim chẳng dám kêu la
*Thương thân mình, vỡ tình trong dạ*
*Yêu thông thường, gặp ma yêu giả*
Biết chuyện này… lòng mới xót xa !
 
CS: 02/02/2018 - Nắng Mai