Thơ mới: VẮNG ANH





VẮNG ANH
 

Vắng anh, buồn khổ lắm đi thôi
Đau đớn mình em bên chiếc gối
Sao anh ác thế… gây lầm lỗi
Lại dám bỏ em, đi mất rồi

 

Mùa lạnh cắn em nứt bờ môi 
Đơn côi thèm chút... hơi nồng ấm 
Cào gối, cắn chăn, mắt ướt đầm
Em ghét mưa dầm làm vỡ mộng

 

Anh hảy về đi có được không
Thương anh em cố nuôi hy vọng
Liếc qua cửa sổ, chờ mong ngóng
Thấy toàn hoa nở… bóng côn trùng

 

Em òa, hét lớn... cánh hoa rung
Bông hồng rụng héo, tình tan vỡ
Em nghỉ, tại em quá dại khờ 
Sao anh không đến, chăm hoa nở

 

Ươm cây, tưới nước vào vườn mơ
Tình em trong trắng, luôn mong nhớ 
Một lòng chung thủy làm người vợ
Mong gắn yêu thương em đợi chờ...!

 

CS: 28/08/2016 - Nắng Mai