Thơ mới: THẬT THÀ




THẬT THÀ
 
Thật thà “ĐẶC SẢN” Việt Nam
Món này hiếm có đã làm người mơ
Tại vì dân Việt mù mờ
Không phân định rỏ tuổi thơ cần gì
 
Đua nhau coi trọng điểm thi
Thúc con học giỏi thứ gì cũng mua
Cố vì danh hảo không thua
Hơn thằng hàng xóm là vua một vùng
 
Con theo bố mẹ muốn khùng
Gắng làm không được thì tung hỏa mù
Xóm làng chẳng biết mình ngu
Con ơi, cứ thế giỏi bù lu loa
 
Thầy cô, mẹ ném tiền ra
Điểm cao, bố gọi quan bà giúp cho
Khó khăn thi cử lót lo…
Câu phao, gian dối, nhờ cò… xong luôn
 
Biết gian, từ nhỏ “ngọn nguồn”
Khi ra làm việc cứ luồn lách thôi
Tham lam như việc đã rồi
Dối trên lừa dưới để ngồi ghế cao
 
Thật thà có chổ đâu nào ?
Từ quê lên tỉnh, thấy… nao núng lòng
Chân thành ai bảo còn không ?
Thật tình nghĩa hiệp có đông người mà !
 
"Nói chung" đức tính thật thà
Có từ bố mẹ rồi ra cộng đồng
Nhà trường, nhà giáo… chưa xong
Mà phải chung lòng trên dưới làm nên
 
Xóa tan “đặc sản” đáng quên
Nhà nước vững bền, dân chúng bình an.
 
21/06/2018- Nắng Mai