Thơ cuộc sống: BIỂN TRƯỚC TÔI




BIỂN TRƯỚC TÔI

Tôi sinh ra biển đã già rồi
Ông tôi bảo biển là nguồn cội  
Sinh ra bờ bạn đời kết nối 
Cặp tình nhân không thể chia đôi

Bốn tỷ sáu trăm năm chìm nổi
Trái đất tròn bám biển sinh sôi
Năm tỉ năm đắp bồi chung sống
Ru mãi bờ biển có mệt không ?

Tôi thầm nghĩ chắc tình biển rộng
Quên thời gian chẳng biết đau lòng
Cứ mãi miết mênh mông bạc sóng
Dâng cho đời muối mặn phải không ?

01/11/2016 – Nắng Mai
(Ảnh của Nắng Mai lúc 42T)