Thơ: Tự tình

        TỰ TÌNH
Tác giả: Thơ học lóm !
(Vịn thơ Hồ xuân Hương).
 
Đêm tàn vắng lạnh, khuyết trăng non
Phơi cái tình riêng, xuân chẳng còn
Nâng ly tiễn bạn, về say tỉnh
Ném lại mảnh tình, chút cỏn con
 

 
                                   TỰ TÌNH
Tác giả: Thơ học lóm !
(Vịn thơ Hồ xuân Hương).
 
Đêm tàn vắng lạnh, khuyết trăng non
Phơi cái tình riêng, xuân chẳng còn
Nâng ly tiễn bạn, về say tỉnh
Ném lại mảnh tình, chút cỏn con
 
Trăng tròn nhảy xuống, nổi lên ao 
Lôi trăng vào ngắm, nữa đi nào
Bởi xuân đã ngán, trăng gió bão
Cạn tình san sẽ, tí thôi sao!

 
                    VT: 18/01/2013
 
        

             LÀ CÁI GÌ…?
         Tác giả: Thơ học lóm !
     (Vịn thơ Hồ xuân Hương).
                           
Lỗ sâu thăm thẳm, tới tận lòng
Môi cười miệng khép, lạ lùng không
Lưỡi cong đo đỏ, đập nhóp nhép
Nước trong deo dẻo, cuộn thành dòng
 
Lông tơ lún phún, trèo qua mép
Lưỡi thuyền khua gió, vượt đại phong
Lỗ ai mới lớn, vừa mọng đẹp              
Ngắm mãi không quen, phải động lòng!
 
                       Đố tục giảng thanh!
                   Là cái : “Cái … của anh” ?