Thơ: Bố CON

                                                                               
 


 

BỐ CON

Bên con hơn nửa quãng đời
Từ khi bập bẹ, à ời ti toe
Lạ giường nủng nịu khóc nhè
Thức đêm không ngủ dầm tè ướt mưa

Đến khi đói sửa khóc bừa
Bước đi chập chững, có thừa nổi  lo
Đứng không vững được lại bò
Luống ca luống cuống, măn mò đúng sai

Bố, con cứ thế miệt mài
Ngày qua tháng lại, nối dài tuổi thơ
Nửa đêm, con ốm bất ngờ
Bố ngồi thức suốt, thẫn thờ bên con

Cầm tay, xoa cái cổ tròn
Nghe tim con đập, có còn khỏe không
Cầu trời! bố niệm phật mong
Cho con mau khỏi, để lòng bố yên

Đến khi, con lớn ngoan hiền
Vẫn lo lắng cái… ưu phiền đi xa
Bố mong con sống thật thà
Ra đường nghĩa hiệp, bôn ba với đời

Tổ tiên, đã dặn con ơi!
Hãy ghi nhớ lấy, những lời dạy khôn
Sống luôn thật sự có hồn
Trung trinh hiếu nghĩa, suy tôn giống nòi .
 
  24/01/2013 CS: 17/08/2016 – Nắng Mai
 

 

Tác giả bài viết: Bố và con Nắng Mai