LỚN DẦN




LỚN DẦN
 
Bé con lớn dần
Dạo bước vào xuân
Tựa như tiên nữ giáng trần
So cao hớn hở bên thân Lộc vừng
 
Gió thấy phải ngưng
Lộc vừng thấy ngại
Gió lay tốc mái áo dài
Lộ eo hồng trắng, cành mai lại buồn
 
Hoa hờn thức muộn
Trời xanh luống cuống
Rạo rực xuân thì ham muốn
Hừng hực tuổi non, lôi cuốn lòng người
 
Đôi má xinh tươi
Búp nõn chớm cười
Bàn tay năm ngón mười mươi
Mịn màng thon gọn lấy mười điểm iêu


Gót chân mỷ miều
Em đúng là Kiều
Lớn nhanh, sành điệu bao nhiêu
Để xuân cởi áo, dám liều với em.

TG : Nắng Mai

Tác giả bài viết: Nắng Mai