BÓNG XẾ CHIỀU



BÓNG XẾ CHIỀU
 
Bình minh chạy chậm đến trưa
Nắng ùa lên đỉnh, khi vừa cưỡi mây
Chiều nhanh xuống đậu ngọn cây
Hoàng hôn rụng xuống, nắng gầy chảy loang
 
Đời người như hạt nắng vàng
Yếu dần, bé lại, khi càng tuổi cao
Rối lòng, nghĩ…phải không nào
Bạc đầu… ám khói, đi vào thực hư
 
Ngồi nhìn thế sự chần chừ
Vuốt hoa lá rụng, ngẩm như đời mình
Nghĩ nhiều những thứ linh tinh
Xét suy, được mất, níu tình cháu con
 
Qua rồi, mơ ước hảy còn
Chân run, gối mỏi, vai mòn, gù thêm
Nếu như: cuộc sống ấm êm
Niềm vui mãn nguyện bên thềm cõi tiên
 
Nếu như: vất vả… thiếu tiền
Khi hoàng hôn xuống, ưu phiền lớn lên
Nổi đau tràn lấp chí bền
Biết là: mình đã không nên hận thù…
 
Biết là: tham quá, hóa ngu
Biết là: chạy đuổi, thứ phù phiếm thôi
Biết là: phải sửa ngay rồi
Để cho nhẹ nhỏm, luân hồi kiếp sau.
 
20/01/2021- Nắng Mai

Tác giả bài viết: Nắng Mai