CHUYỆN NÚI ĐÔI
(Thơ đường biến thể)
Nắng luồn khe cửa gọi hè sang
Áo mỏng tành tanh kéo vội vàng
Em quậy bút nghiên chào buổi sáng
Viết lên ba chử: tình vương mang…
Nhớ anh khô hạn đã nhiều tháng
Cháy trắng núi đôi vết mộng loang
Vì ghét chờ anh tính chễnh mảng
Thả rong đôi núi… tìm mơ hoang
Đời thường em sợ tình lơ đảng
Ác mộng…núi đôi, để mất chàng !
CHUYỆN NÚI ĐÔI
(Thơ lục bát biến thể)
Bình minh ló rạng ban mai
Em sờ nghiên bút, thở dài mong anh
Nắng vàng đậu mãi trên cành
Xui em chữ nhớ, viết thành… chữ yêu
Thế rồi sớm sớm chiều chiều
Núi đôi em đợi cô liêu tình buồn
Thả rong đồi núi gió luồn
Núi đôi chín đỏ, mọng khuôn mặt nhòa
Anh ơi, chữ hứa… viết ra…
Có chết tới già cũng đến với em ?
15/05/2016- Nắng Mai
Mã an toàn:
Ý kiến bạn đọc