ĐĂNG NHẬP THÀNH VIÊN

BÀI VIẾT HAY

Động Phong Nha Kẻ Bàng

Hang Sơn Đoòng muôn màu











Thơ: NHỮNG NGƯỜI NGHÈO

Đăng lúc: Chủ nhật - 18/03/2018 02:46 - Người đăng bài viết: nguoiquyhau



### NHỮNG NGƯỜI NGHÈO ### 

NHẶT MỘT CÀNH HOA

Em nhặt cành hoa người vứt bỏ
Cắt tỉa vuốt ve cái nụ to
Nâng niu nhìn ngắm đơm vào lọ
Xuân còn tươi lắm khỏi cần lo…

Đông lạnh, lắng sâu, nghe tiếng gõ
Người bán hàng rong trọ cạnh đường
Tiếng khua yếu ớt rao… đầu ngõ
Làm bạn cùng em với gió sương

Ai ơi, yên ấm, ở trên giường
Thì sao thương nổi, cành hoa dại
Em nghèo quét rác không ngần ngại
Tìm trong đồ thải, thấy ngày mai…

Lại một giỏ hoa… tươi mới hái
 “Chúc mừng năm mới…” vẫn đang cài
Hân hoan… tên xếp… nằm vương vải
Em chợt… chạnh lòng, nghĩ… tới ai ?
 
Con đường hun hút dòm xa mãi
Ánh sáng trăng mờ hình lưỡi trai
Cái chổi không hồn quét phế thải
Ngày xuân ngắn ngủi, thế mà dài…


CS:25/02/2018
01/02/2015-Nắng Mai


NGƯỜI BÁN RAU
 
Người đàn bà, ngồi vỉa hè bán rau
Nhìn ra đường với ánh mắt đau đáu
Nhìn bó rau, rồi gặm ổ bánh mì
Những mảnh vụn bánh mì rơi… ti tỉ
 
Kiến ngửi mùi, kéo đàn đến nhâm nhi
Con thằn lằn cụt đuôi xem rất kĩ
Nghểnh mỏ lên, lè lưỡi vẻ xét suy
Rồi quay đuôi, bởi mì… không thích lắm
 
Mặt trời cao, gánh rau tươi vẫn nằm
Người đàn bà… thở dài, ngồi ngáp nắng
Những bó rau, cong mình ngủ yên lặng
Mẩu bánh mì, bớt nặng… rụng bên đường
 
Người đàn bà, thiểu não thật đáng thương
Vịn đòn gánh, mặt đờ ra sường sượng
Kiến tung tăng, ăn no mì sung sướng
Người đàn bà, mắt tượng, liếc đời thường !!!
 
CS :02/02/2015 – Nắng Mai

THƯỜNG DÂN

Thế gian “mặt nạ da người”
Kẻ đau người lại, cứ cười dửng dưng
Thường dân không có điểm dừng
Đói thì đào bới, phá rừng chặt cây

Quanh năm lũ lụt ngập… lầy
Thoát ra không được, cứ lây bệnh nghèo
Suốt đời bươn chải cố leo
Nhưng rồi gian khó, mãi theo rập rình

Thế mà vẫn một niềm tin…
Đâu cần, dân có, quên mình là dân
Ngàn năm chân đất đầu trần
Đấu tranh giữ nước, ngại ngần việc chi

Chết là thành cỏ xanh rì
Làm sao còn biết, việc chi… đời làm
Kệ người… mua bán chẳng ham
Thường dân chỉ biết,“tay làm hàm nhai”

Buôn đời bán đạo mặc ai
Mặt người dạ thú, nhạt phai mấy hồi
Thường dân, “no chè…đói xôi” !
Buồn chi lời hứa, sớm rồi lại qua

Thường dân, cái số… ấy mà…
Đã quen nắng gió, đỏ da với trời
Chăm làm ít được nghỉ ngơi
Miếng ngon khó nuốt, vãi rơi nhiều phần

Cả đời cày cuốc khổ thân
Đến khi no đủ, vẫn đành nghèo thôi
Cầu xin… có kiếp luân hồi
Chết đi lộn lại, để rồi thành quan.

CS:04/02/2015
CS 18/02/2018  - NẮNG MAI 

Tác giả bài viết: Nắng Mai
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
TÌM KIẾM


 Bấm vào đây để xem
LỊCH VẠN NIÊN

 

CÁC BÀI VIẾT TIÊU ĐIỂM

CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT

Thống kê

  • Đang truy cập: 1
  • Hôm nay: 523
  • Tháng hiện tại: 15035
  • Tổng lượt truy cập: 4189592

Thăm dò ý kiến

Bạn cảm thấy trang web của chúng tôi như thế nào?

Rất Tốt! Cung cấp thông tin hữu ích.

Tốt

Tạm được!

Chưa ổn!